Chương 26: (Vô Đề)

Khi Mạnh Sơ đang đứng dưới lầu xách theo một chiếc ba lô thể thao và chuẩn bị cúi đầu nhìn đồng hồ, thì một chiếc SUV màu đen từ đằng xa chạy tới.

Khi chiếc xe dừng lại bên cạnh, lúc đó Mạnh Sơ mới sực nhận ra.

Khi Trình Tân Dữ mở cửa xe bước xuống, Mạnh Sơ nhìn thấy anh mặc một bộ đồ thể thao màu trắng, trông đặc biệt sạch sẽ và gọn gàng. Ngũ quan tuấn tú của anh lại càng nổi bật hơn một cách kỳ lạ dưới sắc trắng tinh khôi ấy.

Khí chất trầm ổn thường ngày của anh lúc này dường như cũng được thay thế bởi cảm giác trẻ trung và trong sáng như một chàng trai tuổi thanh xuân.

Dù dạo này Mạnh Sơ thường xuyên gặp anh, dường như đã khá quen với vẻ ngoài gây kinh diễm của anh rồi, nhưng lúc này cô vẫn không tránh khỏi cảm giác tim khẽ khựng lại.

Đặc biệt là khi ánh mắt của Mạnh Sơ chạm phải ánh nhìn của anh, anh chỉ khẽ ngước mắt lên, hàng mi nhấc nhẹ một cách lạnh nhạt, trái tim cô dường như lại rơi vào trạng thái hỗn loạn không thể kiểm soát.

Mạnh Sơ lặng lẽ đứng yên tại chỗ, cho đến khi Trình Tân Dữ đưa tay nhận lấy chiếc túi trong tay cô: "Mang theo gì vậy?"

Lúc này cô mới như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, hoàn hồn trở lại, "Không phải anh nói sẽ chơi tennis sao? Em mang theo đồ chơi tennis và vợt."

Trình Tân Dữ nhướn mày: "Trang bị còn khá đầy đủ đấy."

"Nói ra có thể anh không tin, nhưng thật ra em cũng khá thích chơi tennis," Mạnh Sơ thành thật nói.

Buổi trưa, cô vừa mới biết từ miệng Trình Tân Dữ về câu lạc bộ tennis mà Trịnh Kỳ Phong thường xuyên chơi, anh liền đề nghị: "Hay tối nay đi thử xem sao."

Mạnh Sơ nghe vừa nghe anh đề nghị, liền cảm thấy cũng được.

Chọn ngày không bằng gặp ngày, biết đâu tối nay Trịnh Kỳ Phong cũng ở đó.

Như vậy là trời đất cũng đang giúp cô rồi.

Trình Tân Dữ hỏi: "Em từng học tennis à?"

Mạnh Sơ gật đầu: "Lớp thể dục hồi đại học em chọn học tennis, đánh bóng vào tường em có thể đánh đến vài chục quả."

Trình Tân Dữ: "……"

Lần *****ên Mạnh Sơ khiến Trình Tân Dữ không biết nói gì.

Khi xe rời khu chung cư, không khí trong xe vẫn giữ im lặng.

Mạnh Sơ vốn không phải người nói nhiều, nhưng với không khí quá yên tĩnh thì cô khá nhạy cảm, trong lúc Trình Tân Dữ tập trung lái xe, cô suy nghĩ mãi rồi cũng lên tiếng.

Cô hỏi: "Anh đánh tennis thế nào?"

"Cũng được," Trình Tân Dữ đáp bằng giọng nói đều đều.

Mạnh Sơ bĩu môi, cô biết ngay anh sẽ nói vậy mà,

"Đánh bóng vào tường cũng có thể đánh vài chục quả," bỗng nhiên anh từ tốn nói thêm một câu.

Mạnh Sơ không biết vì sao bỗng nhiên bị nghẹn lại, cô ho liên tục mấy tiếng.

Sau đó cô nhìn về phía Trình Tân Dữ rồi nói: "Anh cười nhạo em à?"

Trình Tân Dữ đáp: "Không phải, chỉ là muốn cho em biết đại khái trình độ của anh thôi."

"…."

Lúc này Mạnh Sơ hoàn toàn im lặng.

Đến ngã rẽ kế tiếp, Trình Tân Dữ bất ngờ quay sang nhìn cô rồi nói, "Giận rồi à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!