Chương 23: (Vô Đề)

Mạnh Sơ mơ hồ ngẩng đầu nhìn về phía đối diện.

Cô và Trình Tân Dữ, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Cùng với sự im lặng đồng thời của hai người, cả căn phòng yên tĩnh đến mức dường như không còn một luồng khí nào lưu thông, chỉ có tiếng chim hót vang vang ngoài cửa sổ thỉnh thoảng vang lên nhắc nhở cô rằng thế giới vẫn đang quay và cô vẫn còn sống.

Nhưng Mạnh Sơ cảm thấy, dù cô vẫn còn sống nhưng về mặt xã hội thì cũng coi như… cũng gần "chết" rồi.

Em chỉ có thể ngủ với anh.

Chỉ, có, thể, với, anh.

Cùng, nhau, ngủ.

Chỉ một câu ngắn ngủi nhưng đã khắc họa rõ mồn một hành vi tồi tệ của cô, cô đã lợi dụng say rượu để ép buộc người khác.

Quả là một màn phát điên sau say rượu.

Mạnh Sơ chỉ cảm thấy khuôn mặt mình đột nhiên nóng bừng lên không kiểm soát được.

May thay, lúc này ánh đèn trong phòng vẫn còn khá tối. Dù rèm cửa không che nắng được nhiều, nhưng ít nhất sự thay đổi sắc mặt của cô cũng được giấu kín nhờ bóng tối.

Một lúc lâu sau Mạnh Sơ mới bình thản nói: "Cái này… tối qua em uống say rồi."

Trình Tân Dữ lại phát ra một tiếng cười khẽ như hơi thở, anh khẽ gật đầu: "Anh hiểu, những chuyện làm khi say có thể coi như chưa từng xảy ra."

Mạnh Sơ: "……"

"Không… không hẳn là như vậy đâu," giọng của Mạnh Sơ có chút thiếu tự tin, cô cười gượng một tiếng rồi cố gắng chữa thẹn: "Thực ra chúng ta cũng không làm gì mà"

Vừa nói xong câu này, cô đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.

Quả nhiên Trình Tân Dữ ở đối diện nở một nụ cười nửa miệng, giọng nói nhẹ mà sắc lạnh của anh vang lên: "Vậy… em còn định làm gì nữa?"

Giọng điệu của anh hoàn toàn chất chứa một sự thấu hiểu kiểu như: "Anh biết ngay mà, quả nhiên em có mưu đồ với anh."

Trước đó Mạnh Sơ vẫn còn có thể đường hoàng mà nói lý, thế nhưng lúc này hai người lại đang nằm trên cùng một chiếc giường, hơn nữa theo lời anh kể, còn là do cô chủ động mời.

Lần này cô thật sự không thể coi là trong sạch, lương tâm cũng khó mà thanh thản được nữa.

Mặc dù Mạnh Sơ đã trực tiếp rơi xuống hố rồi, nhưng cô vẫn muốn vùng vẫy giãy giụa vài cái.

Thế là cô cố gắng trấn tĩnh lại tâm trạng của mình, cố nhớ lại những chuyện đã xảy ra tối qua.

Cô cố gắng suốt một hồi lâu, cuối cùng cũng miễn cưỡng nhớ lại được một chút.

Cô chỉ nhớ khi mình về đến nhà thì đã gặp Trình Tân Dữ.

Ồ, đúng rồi, việc tắm rửa cũng là do chính cô tự đi tắm.

Sau khi nhớ lại chuyện này, sắc mặt của Mạnh Sơ cũng dịu lại đôi chút.

Ít nhất thì cô cũng không làm gì quá đáng, chỉ là đi tắm một cái mà thôi. Bây giờ thời tiết vẫn khá nóng, lại còn uống nhiều rượu như vậy, hành động của cô hoàn toàn được coi là hành động hợp lý.

Ngay sau đó cô trở về phòng. Trình Tân Dữ còn sấy tóc giúp cô.

Khoảnh khắc này Mạnh Sơ sững người, cô ngồi đờ ra trên giường, ký ức mơ hồ về đêm qua dường như bắt đầu dần dần hồi phục.

Cô ngồi ở mép giường, anh cầm máy sấy tóc dịu dàng giúp cô sấy khô mái tóc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!