Mạnh Sơ cũng không ngờ rằng chỉ một bữa ăn thôi mà lại khiến cô cảm thấy tội lỗi như vậy.
Cho đến khi quay về công ty thì trong đầu cô vẫn văng vẳng mấy câu nói của Trình Tân Dữ. Ngay cả lúc họp cũng suýt chút nữa cô thất thần.
"Mạnh tổng," Khương Tân Nhã ở bên cạnh khẽ kéo tay áo của cô, nhỏ giọng nhắc nhở.
Mạnh Sơ như bừng tỉnh, cô ngẩng đầu lên liền thấy mọi người trong phòng họp đều đang nhìn mình.
Cô lập tức nói: "Xin lỗi."
Sau đó, người đang phát biểu là Cố Đình nhìn cô rồi nói: "Vậy thì cứ thế đã nhé."
Cuộc họp kết thúc, mọi người đứng dậy rời khỏi phòng họp.
"Mạnh Sơ, em ở lại một lát đi," Cố Đình lên tiếng.
Những người khác vốn đang đi ra, sau khi nghe thấy những lời này thì bước chân càng nhanh hơn.
Mạnh Sơ vẫn chưa kịp gập laptop lại, cô vốn định ôm về phòng làm việc nhưng nghe Cố Đình nói vậy thì dứt khoát ngồi lại ghế.
"Vừa rồi lúc họp em đang nghĩ gì thế?" Cố Đình đứng dậy, nửa người tựa lên bàn và nhìn về phía cô.
Mạnh Sơ đáp thẳng: "Xin lỗi anh, lần sau tôi sẽ không như vậy nữa."
"Em hiếm khi nào mất tập trung trong cuộc họp," Cố Đình nhìn cô chăm chú rồi bỗng hỏi: "Có phải mệt quá rồi không?"
Mạnh Sơ hơi sững người.
Sau đó cô lắc đầu: "Không có."
"Về việc hợp tác với Tập đoàn Lâm Giang, rốt cuộc em định xử lý thế nào?" Cố Đình hỏi tiếp.
Mạnh Sơ nói: "Người phụ trách bên đó là Tiền Vỹ, anh ta cứ mãi quanh co lảng tránh. Lúc thì nói tập đoàn vẫn chưa quyết định có nên tham gia vào mảng AI, lúc lại bảo cấp trên của anh ta đang cân nhắc rồi. Tôi thấy anh ta chưa chắc thực sự muốn hợp tác với chúng ta."
"Tập đoàn Lâm Giang sở hữu quy mô nhà máy hiếm có ở Thượng Hải. Hiện tại, điều Tinh Nguyên thiếu nhất chính là dữ liệu huấn luyện robot quy mô lớn và chất lượng cao. Hợp tác với một nhà máy lớn như vậy mới có thể giúp cải thiện dữ liệu cho robot hiện thân của chúng ta."
Rõ ràng Cố Đình rất đau đầu về chuyện này. Những điều anh nói Mạnh Sơ tất nhiên hiểu rõ.
Mạnh Sơ nói tiếp: "Hiện giờ rất nhiều nhà cung ứng vẫn đang trong giai đoạn quan sát. Ý của tôi là nếu có thể ký được với Tập đoàn Lâm Giang thì tốt nhất, nhưng nếu thật sự không thể hợp tác thì tôi muốn mở rộng thêm các đối tác khác. Như vậy cũng tránh cho chúng ta quá bị động."
Cố Đình nghe vậy liền gật đầu.
Anh ta nói tiếp: "Anh sẽ liên hệ với Tổng giám đốc Tần của Kim Thái Capital, xem liệu ông ấy có thể đứng ra mời Tiền Vỹ đi ăn một bữa không."
Kim Thái Capital là nhà đầu tư của Công Nghệ Tinh Nguyên, chuyện nhờ chủ đầu tư ra mặt để kéo quan hệ kiểu này thật ra rất phổ biến.
Dù sao thì người bên phía nhà đầu tư có mạng lưới quan hệ rộng và sức ảnh hưởng lớn, họ đứng ra nói chuyện sẽ dễ hơn nhiều so với người bên phía Tinh Nguyên.Không ngờ ngày hôm sau Cố Đình đã báo cho Mạnh Sơ rằng tối nay phải tham dự một bữa tiệc.
"Anh hẹn được Tiền Vỹ rồi à?" Mạnh Sơ khá bất ngờ.
Cố Đình đáp: "Vẫn là do thể diện của Tổng giám đốc Tần đủ lớn, ông ấy ra mặt thì Tiền Vỹ chỉ còn cách phải đến mà thôi."
Mạnh Sơ gật đầu.
Buổi tối Mạnh Sơ trực tiếp đến địa điểm dùng bữa, một căn phòng riêng đã được họ đặt từ sớm.
Cô và Cố Đình đến khá sớm, dù sao thì tối nay họ cũng là người cần nhờ vả.
Ban đầu hẹn là 6 giờ rưỡi nhưng gần 7 giờ rồi mà người vẫn chưa đến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!