Mạnh Sơ không biết mình đã rời khỏi nhà hàng đó như thế nào.
Chỉ biết rằng giáo sư Hàn vẫn liên tục khen ngợi cô, dường như còn muốn mai mối lại cho cô và Lê Hoài Khiêm.
May mà Văn Thành Đống đã lái xe đến, cổng nhà hàng dường như không phải là nơi thích hợp để nói chuyện kiểu này nên Tiết Y chỉ kịp chào hỏi đơn giản rồi phải lên xe và rời đi.
Sau khi lên xe, đầu óc của Mạnh Sơ vẫn như một đống hồ dán đặc quánh và nặng nề, nó đặc đến mức gần như làm cô mất đi khả năng suy nghĩ.
"Chị Sơ Sơ," Văn Ngữ ngồi bên cạnh, cô bé quay sang gọi cô khi thấy cô im lặng không nói gì.
Thế nhưng, Mạnh Sơ bình thường vốn luôn sẵn lòng giúp đỡ và nói chuyện với cô bé, lúc này lại không có phản ứng gì. Cô chỉ lặng lẽ ngồi đó mà không nói gì.
Đường phố Thượng Hải dưới màn đêm, ánh đèn rực rỡ lấp lánh và chói lọi, kính xe màu đen tuy ngăn tầm nhìn cảnh đêm rực rỡ, nhưng không thể che đi được tiếng ồn ào náo nhiệt bên ngoài.
Chỉ có điều những ồn ào náo nhiệt ấy chẳng lọt vào mắt Mạnh Sơ.
Không ai biết cô đang trải qua một cơn sóng gió khủng khiếp như thế nào. Vô số câu hỏi xoay quanh trong đầu cô.
Nhưng câu hỏi ban đầu vẫn là: ————— Nếu Lê Hoài Khiêm mới là người mà Tiết Y đã sắp xếp để mai mối cho cô, vậy Trình Tân Dữ là ai?
Cô từng nghĩ cuộc đời mình sẽ diễn ra theo đúng quỹ đạo đã định sẵn. Dù việc kết hôn với Trình Tân Dữ có phần hơi điên rồ. Nhưng cho đến giờ cô vẫn cho rằng đó vẫn có vẻ là lựa chọn đúng đắn.
Kết quả bây giờ mọi người lại nói với cô rằng, người đàn ông mà cô đã chọn từ đầu vốn dĩ là một lựa chọn nhầm lẫn!
Ồ không, anh ấy là một lựa chọn vốn dĩ không tồn tại nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó lại xuất hiện đúng thời điểm.
Khi ánh đèn bên ngoài cửa kính xe chuyển động như những thước phim, nó đã kéo Mạnh Sơ trở về với kí ức mà lần đầu họ gặp nhau.
Khoảng năm tháng trước.
Hôm đó cũng là cuối tuần, Tiết Y đã gọi trước cho cô và bảo cô đến nhà ăn cơm.
Mạnh Sơ tất nhiên không từ chối.
Chỉ có điều khi đến nhà, cô không ngờ chỉ có người giúp việc ở nhà.
Tiết Y nhắn tin báo với cô rằng bà ấy đang dẫn Văn Ngữ đi mua đồ bên ngoài nên sẽ về muộn, bà ấy bảo Mạnh Sơ ở nhà chờ thêm một chút.
Trước đó Mạnh Sơ thường đến nhà Tiết Y chơi nên người giúp việc rất quen mặt cô.
Vậy nên chưa đầy mười phút sau, người giúp việc cũng nói trong nhà thiếu chút đồ nên cần đi siêu thị mua.
Bỗng chốc trong nhà chỉ còn một mình cô.
Mạnh Sơ cũng không để ý đến, cô ngồi yên trên sofa và xử lý nốt phần công việc của công ty.
Mới đầu tháng năm mà ngoài kia đã có tiếng ve kêu, trong buổi chiều yên ả như vậy mọi thứ đều nhẹ nhàng thư thái.
Cho đến khi cô nhận được điện thoại của Văn Ngữ.
Khi cô vừa bắt máy, liền nghe được giọng nói nhỏ của Văn Ngữ: "Chị Sơ Sơ mau chạy đi, mau rời khỏi nhà em đi."
"Gì cơ?" Mạnh Sơ hoàn toàn bối rối trước giọng điệu vội vàng của cô bé.
Cô nhẫn nại hỏi: "Tiểu Ngữ, có chuyện gì vậy?"
Ở đầu dây bên kia, Văn Ngữ dường như không tiện nói to nên cô bé tiếp tục nói nhỏ: "Mẹ em đang bí mật bàn với người khác, định sắp xếp mai mối đối tượng cho chị, mẹ nói sẽ để anh trai mai mối đó đến nhà em, sau đó sẽ giả vờ cho hai người gặp mặt nhau."
Mạnh Sơ liền sững lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!