Chương 10: (Vô Đề)

Sau khi cúp máy Mạnh Sơ liền đi xem lại lịch sử trò chuyện, cố gắng tìm lại chút ký ức.

Quả nhiên là không có gì cả.

Bởi vì hôm đó cô nói đến chuyện ăn cơm là ở trên ban công của nhà hàng ven sông Hoàng Phố.

Tất nhiên là không để lại dòng tin nhắn nào rồi.

Chả trách bây giờ các công ty lớn đều yêu cầu nhân viên ghi lại nhật ký công việc, để lại bằng chứng bằng văn bản, nếu không thật sự sẽ khó mà nói rõ ràng được.

Ví dụ như cô bây giờ hoàn toàn mơ hồ chẳng biết gì.

Rốt cuộc lúc đó là cô thật sự nói là tuần sau, hay là Trình Tân Dữ nghe nhầm thành tuần sau vậy.

Nhưng mọi chuyện giờ cũng không còn quan trọng nữa rồi.

Cô vội vàng lấy điện thoại ra và bắt đầu tìm kiếm các nhà hàng gần công ty.

Vừa lọc ra những nhà hàng có mức giá trung bình trên 500 tệ/người, cô vừa nhắn tin cho trợ lý Khương Hân Nhã bảo cô ấy gọi điện hỏi thăm các quản lý nhà hàng quen biết.

Thời buổi này những nhà hàng có chất lượng tốt một chút đều cần phải đặt bàn trước.

Cuối cùng cô cũng đặt được chỗ tại một nhà hàng Quảng Đông.

Mạnh Sơ đặt điện thoại xuống, cả người thư giãn tựa vào lưng ghế, lúc này cô mới nhớ lại cảnh tượng vừa rồi.

Khi Trình Tân Dữ nói muốn lái xe trở về công ty, cô đã buột miệng nói dối.

Là bởi vì ngay chính cô cũng không chắc mình rốt cuộc đã nói là "tuần sau" hay "lần sau".

Huống hồ, chưa nói đến con tôm hùm Úc mà người ta tặng, chỉ riêng chiếc nhẫn kim cương hiện vẫn đang nằm trong két sắt nhà cô…

Cũng đủ để cô phải mời Trình Tân Dữ ăn mười tám bữa, mười bữa, thậm chí là một trăm bữa rồi ấy chứ.

Phong độ mà!

Người ta ở đâu cũng lịch sự và phong độ!

Tất nhiên cô cũng phải thể hiện sự phong độ tương xứng như vậy mới đúng.

Chẳng phải chỉ là một bữa ăn thôi sao, cho dù là anh ấy nghe nhầm đi chăng nữa thì sớm muộn gì cô cũng phải mời mà.

Hôm nay cũng là dịp khá thích hợp.

Đối với những chuyện nhân tình thế thái như thế này vẫn là trả càng sớm càng tốt.

Sau đó Mạnh Sơ mở camera điện thoại, cô dùng ống kính trước như một chiếc gương để kiểm tra xem mái tóc bận rộn cả buổi sáng có bị rối không, lớp trang điểm có bị lem hay không.

Vốn dĩ lúc đi làm cô không hay trang điểm, nhưng sau đó Cố Đình lại chủ động tìm cô một lần.

Anh ta nói rằng bây giờ cô là giám đốc vận hành, thỉnh thoảng phải tiếp xúc với khách hàng.

Cô nên tận dụng tốt ưu thế về hình ảnh của bản thân.

Cố Đình khuyên cô rằng hiện tại mọi việc đều phải lấy công ty làm trọng.

Dù sao thì cô cũng là người đồng sáng lập của công ty.

Vì vậy mỗi ngày đi làm Mạnh Sơ đều trang điểm một chút, cô nhất định phải khiến bản thân trông thật rạng rỡ và chỉn chu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!