Chương 73: Mèo Xám Nhỏ

Chu Ngôn Dụ mang theo Thẩm Nhạc đi thang máy trực tiếp từ bãi đỗ xe lên đến văn phòng, nơi này chỉ có phòng làm việc của bọn họ cùng thư ký, nhưng ngày thường nơi này cũng không thiếu các giám đốc cùng khách hàng tới lui báo cáo công tác, huống chi chuyện về Thẩm Nhạc hai người căn bản cũng không tính giấu giếm, bất quá hiện tại đã là giữa trưa, tất cả thư ký đều đi nhà ăn hết rồi, bởi vậy Chu Ngôn Dụ thoải mái ôm Thẩm Nhạc, xách theo hộp cơm, lập tức hướng văn phòng của Thẩm Hi đi đến, không một ai nhìn thấy.

Mỗi khi Thẩm Nhạc được tới một nơi xa lạ càng câu nệ, thân mình nhỏ gầy cũng căng lên, khuôn mặt nhỏ chỉ có bất an mà không có tò mò.

Chu Ngôn Dụ cảm nhận được, liền nhỏ giọng dời đi lực chú ý của bé.

"Nơi này chính là chỗ làm của chúng ta, chờ sau này trưởng thành con cũng phải làm việc, tới lúc ấy, con thích cái gì liền cứ đi làm cái đó".

Thẩm Nhạc đã nghe hai ba nhiều lần nói đến "Thích", đối với cách nói này Thẩm Nhạc chỉ có được cảm nhận mơ hồ, giống như ngày hôm qua xem phim hoạt hình, bé còn muốn lại xem thêm một lần, không biết như vậy có phải liền tính là "Thích" hay không? Không chờ bé suy nghĩ cẩn thận, Chu Ngôn Dụ đã ôm bé, đẩy cửa văn phòng của Thẩm Hi ra.

Động tĩnh này kéo Thẩm Hi ra khỏi đống văn kiện, có thể không gõ cửa mà liền tiến thẳng vào văn phòng của hắn không được mấy người, cho nên hắn vừa ngẩng đầu lên liền lộ ra tươi cười, hỏi một lớn một nhỏ.

"Tới rồi sao, hai người đã ăn qua chưa?".

"Cùng nhau ăn".

Chu Ngôn Dụ đem hộp cơm đặt ở bàn trà đối diện bàn làm việc, lại đem Thẩm Nhạc đặt ở trên sô pha, nói.

Thẩm Hi ngoài miệng dặn bọn họ ăn trước, nhưng hắn cũng sẽ càng vui hơn khi có người bồi chính mình ăn cơm, nhưng thật ra nhịn không được nhìn thoáng qua Thẩm Nhạc nói.

"Nhạc Nhạc, sau này con có đói bụng ngàn vạn lần đừng giấu chúng ta, nói ba nhỏ mua chút điểm tâm cho con ăn lót dạ trước, biết không?".

Thẩm Nhạc lặng lẽ nhìn Chu Ngôn Dụ một cái, Chu Ngôn Dụ ở một bên chia thức ăn, chính là không nói chuyện, kỳ thật ở trung tâm thương mại anh đã mua điểm tâm cho Thẩm Nhạc rồi, cho nên Thẩm Nhạc chính là đã ăn qua điểm tâm rồi mới đến.

Thẩm Hi thấy hành động nhỏ này của Thẩm Nhạc, liền đoán ra được đại khái tình huống, cũng không còn lo lắng bé con sẽ bị đói nữa.

Chu Ngôn Dụ nấu toàn món Thẩm Hi thích ăn, hai người lớn một trẻ nhỏ, Chu Ngôn Dụ chuẩn bị ba hộp giữ ấm, một phần canh hầm, một phần rau trộn dưa, đều đặt trong hộp giữ ấm, hơn nữa văn phòng của Thẩm Hi cũng có lò vi ba, đồ ăn có nguội lúc nào cũng có thể hâm nóng lại.

Đứa nhỏ giữ bát cơm ăn đến ngon miệng, tối hôm qua Chu Ngôn Dụ liền làm thịt Đông Pha*, hôm nay lại nấu một hồi, bên trong mềm mịn, bên ngoài cũng không đọng dầu, đặc biệt thích hợp cho trẻ nhỏ ăn.

(*Thịt Đông Pha:

Thịt kho Đông Pha là một món ăn Hàng Châu được chế biến bằng cách áp chảo rồi nấu chín thịt lợn ba chỉ.

Thịt lợn được cắt dày khoảng 2 inch, và phải có cả mỡ và thịt nạc.

Da còn nguyên.

Cảm giác vừa miệng nhưng không béo ngậy và món ăn thơm mùi rượu

Ở đây Chu Ngôn Dụ nấu cho trẻ nhỏ nên chắc là đã có thay đổi một chút về nguyên liệu cũng như cách thức nấu, ít nhất là không cho rượu vào món ăn)

Bất quá Chu Ngôn Dụ cũng chỉ gắp đủ phần cho bé, sợ bé ăn quá nhiều dầu mỡ dạ dày chịu không nổi, đứa nhỏ đang phải thích nghi với một hoàn cảnh sống hoàn toàn xa lạ, bác sĩ Triệu cũng đã nói, không cần thiết chăm sóc quá mức tỉ mỉ, liền dựa theo bình thường, giúp đứa nhỏ tự mình hình thành thói quen.

Bởi vậy Chu Ngôn Dụ cùng Thẩm Hi rất tự nhiên mà tâm sự, cười đùa, tùy ý trò chuyện công việc, cũng không cố kỵ bên người nhiều thêm một nhóc quấy nhiễu, còn thảo luận không ít việc vặt cần phải chú ý khi nuôi dưỡng trẻ nhỏ nữa.

"Sáng nay đi xem nhà mới có thích không?".

Thẩm Hi hỏi đứa nhỏ, tuy rằng bé con vẫn không nói lời nào, nhưng hiện tại cũng biết gật đầu, Thẩm Hi liền cười nói.

"Phòng của con gần ban công, ánh mặt trời rất tốt, bên ngoài không phải có một cây đại thụ sao? Ba lớn làm cho con một nhà gỗ nhỏ ở trên cây, con có muốn không?".

Nghe được lời nói này đứa nhỏ mở to hai mắt nhìn, làm nhà gỗ nhỏ trên cây, người có thể ở trong đó sao? Thật ra bé nhớ rõ bên ngoài ban công không xa có một cây đại thụ, chính là nơi đó thật sự có thể xây nhà gỗ nhỏ sao?

"Chỉ cần con nói muốn, ba lớn liền làm cho con, có muốn không?".

Thẩm Hi lại hỏi bé.

Đương nhiên là muốn! Đứa nhỏ không do dự gật gật đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!