6.
Trước ngày thành hôn, ta bị sắp xếp theo học lễ nghi và quy củ trong cung suốt một tháng trời với một bà nhũ mẫu nghiêm khắc.
Rồi đến đúng ngày giờ được định sẵn trong thánh chỉ, ta ngồi trong chiếc kiệu hoa đỏ rực, được đưa vào Đông Cung của Thái tử.
Sau khi hoàn tất cả đống nghi thức phức tạp và dài dằng dặc trong lễ thành hôn, lưng eo ta mỏi đến mức tưởng như muốn gãy làm đôi.
Thật sự còn mệt hơn luyện võ cả ngày!
Ta đội khăn voan đỏ, ngồi trên giường chờ Thái tử đến.
Nhưng thật lòng mà nói… ta rất muốn đi vệ sinh.
Chờ mãi vẫn không thấy người đâu, ta không nhịn nổi nữa liền giật phăng khăn voan, chạy vội ra ngoài.
…
Sau khi giải quyết xong nỗi khổ tâm thầm kín, ta mới chợt nhận ra… nơi này rộng quá sức tưởng tượng.
Lúc nãy vội vàng đi ra nên hoàn toàn không để ý đường, giờ thì chẳng biết đường nào mà quay về phòng tân hôn nữa.
Ta cứ thế đi loanh quanh, lòng vòng vài vòng mà vẫn không tìm được chỗ ban đầu.
Kỳ quặc thật, sao lại lạc đường được nhỉ?
Bốn bề im ắng không thấy ai, ta quyết định nhún chân nhảy lên bờ tường để quan sát.
Vừa ngó đầu qua, bất ngờ phát hiện phía bên kia có một người đang đứng. Đúng lúc ấy, người đó cũng xoay đầu lại mắt chạm mắt.
"Miên Miên?"
Là Tần Miên, nàng ngẩng đầu nhìn ta, vẻ mặt sững sờ ngơ ngác.
Ta lập tức nhảy xuống, đứng trước mặt nàng.
Nàng mặc một bộ hỉ phục đỏ thẫm, tóc búi cao cài dải lụa đỏ, đẹp đến kinh hồn.
"Đẹp thật đấy."
Ta không tiếc lời khen, rồi bỗng như sực tỉnh:
Nhưng nàng sao lại ở đây?
"Lại còn mặc hỉ phục?"
Tần Miên hơi khựng lại, định lên tiếng thì ta đột nhiên nảy ra một dự cảm chẳng lành.
"Thái tử cũng cưới nàng rồi sao?"
Tần Miên nhìn ta, ánh mắt lấp lửng khó đoán.
Ta bắt đầu nổi giận:
"Cái tên Thái tử này thật vô đạo đức! Chính mình bệnh tật gần đất xa trời thì thôi đi, lại còn cưới một mỹ nhân như nàng, định để nàng góa bụa từ sớm chắc?"
Tần Miên nhíu mày, hơi nghi hoặc: "Thái tử sắp ch/ết à?"
Ta gật đầu như đinh đóng cột:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!