Sở Vô Yếm siết chặt cổ ta, nhìn trừng trừng vào mặt ta, giọng hắn run run:
"Quả nhiên là ngươi."
Ta bị hắn bóp đến không thở nổi.
Sở Vô Yếm híp mắt, ánh nhìn dần hạ xuống, dừng lại trước n.g.ự. c ta.
"Mười năm trước, ở Thanh Tuyệt Sơn, ngươi đã trúng tên của ta. Làm sao ngươi còn sống được?"
Hắn bóp chặt cổ ta không buông, đột ngột xé toạc vạt áo bên vai, để lộ mảng lớn da thịt trơn nhẵn.
Sở Vô Yếm khựng lại.
Ta kịp thời che n.g.ự. c lại, đồng thời giơ tay thật cao, tát cho hắn một cái, khiến đầu hắn bị đánh lệch sang một bên.
Đúng lúc ấy, cấm vệ quân xông vào để cứu ta, nhưng lại đúng lúc chứng kiến cảnh tượng đó, tất cả đều sững sờ đứng ngay ngưỡng cửa, không ai biết phải làm gì.
"Đại nhân, à… Bệ hạ nói Khương cô nương bị thích khách ám sát!"
Sở Vô Yếm với dấu tay in rõ trên mặt, chậm rãi buông tay.
Hắn che chắn cho ta phía sau, chỉ tay vào bên trong, ra lệnh: "Thích khách ở trong kia."
Tên thích khách lúc nãy bị hắn đánh trọng thương, thừa lúc ta và hắn giằng co, đã lén uống độc tự sát.
Mọi người vào khiêng xác đi.
Ta lặng lẽ chỉnh lại y phục.
Ánh sáng trước mắt chợt tối, Sở Vô Yếm đưa tấm lụa che mặt cho ta.
"Ta đưa cô nương đi gặp bệ hạ."
Ta nhẹ nhàng nhận lấy, che mặt lại, cúi đầu buộc sau gáy.
Rồi ta cùng Sở Vô Yếm và các thị vệ, trong đêm tối, tiến đến yết kiến hoàng đế.
Lý Tuyên vừa mới tỉnh, khoác áo choàng, ngồi trên long sàng, nét mặt u ám.
Hắn thấy tay ta dính đầy máu, cổ thì hằn dấu bị siết, sắc mặt lập tức trầm xuống.
"Ngươi nói thích khách đã chết, còn ngươi…"
Hắn ngẩng đầu nhìn Sở Vô Yếm.
"Ngươi nói Khương cô nương rất giống tên nữ tặc mà mười năm trước ngươi từng b.ắ. n chết, nghi nàng ấy tiến cung để báo thù?"
Sở Vô Yếm gật đầu.
Hắn không biết mình vừa cắt ngang một giấc mộng đẹp của hoàng đế, nên đương nhiên chẳng hay Lý Tuyên đã vô cùng bực bội.
Quả nhiên, Lý Tuyên ném thẳng một cái chén vào hắn.
"Vậy ngươi cầu chỉ bắt người thì được rồi! Nửa đêm canh ba, ngươi đi… giằng co với người ta làm gì? Trong cung còn có vương pháp hay không?"
Sở Vô Yếm thấy bệ hạ nổi giận, lập tức quỳ sụp xuống.
"Thần chỉ muốn kiểm tra xem cô nương ấy có vết thương do tên hay không."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!