Chương 41: (Vô Đề)

Lạc Ninh dõi theo đứa bé đang được tắm trong nước ấm, chậm rãi bước tới.

Cảm xúc căng thẳng cực độ xen lẫn phấn khích khiến nàng thậm chí quên đi nỗi đau dưới thân do vết rách để lại.

Nàng tiện tay lật đống tã lót bên cạnh.

"Chăn này sao lạnh vậy? Hình như bị nước thấm vào rồi."

Nàng mượn cớ đuổi các cung nữ đi.

"Người người đều nói hắn giống hoàng hậu, đến cháu trai cũng giống cậu là chuyện hiển nhiên. Không ai nghĩ hắn không phải con của hoàng hậu. Ngay cả hoàng hậu cũng chưa từng nghĩ tới, thật ra là cháu giống cô ruột."

Ta nói đến đây, khóe môi khẽ nhếch, nở nụ cười nhạt:

"Ngươi biết vì sao ta muốn ngươi c.h.ế. t thay cho Lý Thừa Ân không? Ngươi ăn của Từ Trĩ cả một đời, giờ trả lại trên người con trai nàng ta, vậy mới hợp lẽ chứ!"

Từ Chẩn siết chặt bàn, cúi người, ho khan dữ dội.

Khi ngẩng đầu lên lại, lòng bàn tay đã đẫm máu.

"Ngươi… ngươi vẫn luôn biết! Ngươi luôn biết, Khương Tiễn, ngươi…!"

Ta cụp mắt, lạnh lùng nhìn hắn.

"Đương nhiên là ta biết."

"Từ đại nhân, có cần ta nhắc lại không, Thừa Đức điện hạ từng nhắn người đến ngục truyền tin cho ngươi, là chính ngươi không chịu gặp!"

"Đêm hắn chạy đến cổng thành tìm ngươi, là ngươi ra lệnh b.ắ. n chết!"

"Thừa Đức điện hạ g.i.ế. c mẹ ruột để diệt khẩu, nhường ngôi thái tử, lại vô tình hại c.h.ế. t mẹ nuôi, cuối cùng bị cha ruột g.i.ế. c chết…"

"Khát vọng cầu sinh của hắn, những tháng ngày giày vò đau đớn của hắn, nếu không có ta, ai sẽ kể lại cho ngươi nghe?"

Từ Chẩn nghiến răng nhìn ta, căm hận tột cùng: "Ngươi!"

Khóe môi ta cong lên, cười lạnh rợn người:

"Ngươi g.i.ế. c con ruột mình, dốc hết tâm huyết nâng đỡ cháu trai lên làm vua, đúng là vị cữu cữu công tư phân minh đấy!"

Hắn túm chặt cổ áo ta, kéo ta sát lại, trên mặt loang m.á. u lẫn lệ.

"Khương Tiễn, ngươi làm vậy, thật quá độc ác!"

Ta để mặc hắn giữ lấy cổ áo, nhẹ giọng nói: "Ta độc ác?"

"Lý Thừa Đức gọi ngươi là cữu cữu suốt mười năm. "Thương con mình như thương con người khác", Từ đại nhân, ngươi có hiểu câu đó không?"

Từ Chẩn nhất thời c.h.ế. t lặng.

Ta bất ngờ đẩy mạnh hắn ngã về phía sau.

"Chuyện của ngươi nói xong rồi, giờ đến lượt ta."

"Từ Chẩn, sáu mươi mạng người ở Thanh Tuyệt phủ, cộng thêm Lạc Ninh ngã lầu mà chết, ta đều muốn tính lên đầu ngươi!"

"Sư phụ ta nhận được bức thư đó, vốn định đoạn tuyệt với Lạc Ninh, vậy sao ngươi còn dồn nàng ta vào đường cùng, khiến nàng ta phải tàn sát cả sư môn?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!