Chương 39: (Vô Đề)

Không biết ai đó đưa ra cách giải quyết:

"Quốc sư và Từ đại nhân đều nói Tam điện hạ có mặt, chi bằng hỏi thử điện hạ?"

Từ Chẩn nghiêng đầu liếc ta, trong mắt đầy tự tin: "Tam điện hạ đến rồi, mọi chuyện sẽ rõ."

Ta không nói gì, cúi đầu nức nở.

Lý Thừa Ân nhanh chóng được đưa đến.

"Nhi thần có thể làm chứng, chính là quốc sư đại nhân mang đồ vào, giao cho Từ đại nhân."

Thừa Ân bất ngờ quay đầu, nhào về phía ta, ánh mắt như muốn g.i.ế. c người.

"Khương Tiễn, thì ra đây mới là thứ ngươi muốn!"

Hắn đè mạnh ta xuống đất, ta vẫn thản nhiên nhìn hắn, dùng giọng chỉ hai người nghe thấy, khẽ nói:

"Từ đại nhân, ta đã nói rồi, mưu kế cao minh nằm ở lòng người."

"Ngươi muốn giữ mạng mình, hay giữ bí mật của Tam điện hạ?"

Mãi cho đến khi bị người kéo mạnh ra, hắn vẫn trừng mắt nhìn ta, vành mắt đỏ bừng, toàn thân run rẩy.

Lý Thừa Ân nghe thấy tiếng xung quanh, đoán biết tình hình đang không ổn.

Hắn sắp sửa thú nhận: "Ta chỉ là…"

Nhưng Từ Chẩn đã giành lời nhận tội trước.

"Bệ hạ, hổ phù là do thần trộm lấy, cũng chính thần đã nhờ Tam điện hạ làm chứng thay mình."

Từ Chẩn nhắm mắt lại, quỳ gối sát đất, cất cao giọng: "Thần, nhận tội chịu xử trảm."

Tam điện hạ nghe thấy, hoảng hốt kêu lên: "Thầy!"

Hắn muốn chạy đến bên Từ Chẩn, nhưng vì không nhìn thấy đường, nên ngã sấp xuống đất.

May mà mọi người chỉ cho là hắn đau lòng, không ai nghi ngờ gì thêm.

Lý Tuyên nhặt chén rượu bên tay lên, ném về phía hắn: "Còn không mau lui xuống!"

Lý Thừa Ân bị người đưa đi.

Trước khi Từ Chẩn bị áp giải, vẫn còn quay đầu nhìn hắn, ánh mắt đầy đau thương và giằng xé.

Yến tiệc tan.

Sở Vô Yếm đưa ta trở về.

"Chuyện tối nay, thực sự quá kỳ quặc. Từ Chẩn không có lý do gì phải…"

"May mà vừa rồi ngươi ra tay cứu ta."

Ta cắt ngang suy nghĩ của hắn.

Sở Vô Yếm ngập ngừng: "Chuyện đó chẳng đáng gì."

Ta cúi đầu, đưa tay ôm lấy cánh tay bên phải, đau đến nỗi khẽ hít một hơi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!