Chương 36: (Vô Đề)

Lý Thừa Ân nằm rạp dưới đất, nghe được âm thanh nhỏ bên kia, lập tức chống tay bò dậy.

"Chiêu nghi nương nương, không cần lo cho ta."

Ta tinh ý nhận ra hắn có vẻ thân thiết với Lan Tiêu.

Xem ra lần Lan Tiêu xả thân cứu hắn, đã khiến vị tam hoàng tử thiếu thốn tình cảm này sinh lòng cảm kích.

Trên đường quay về, ta cùng Lan Tiêu đi sóng bước.

"Lúc ngươi mới vào cung, Lạc Ninh từng ép ngươi đủ điều. Không ngờ hôm đó ngươi lại cứu con trai nàng ta."

"Ta vốn không ưa nàng ta, nhưng khi ấy ta đứng gần nhất."

Nàng thở dài.

"Chẳng lẽ lại trơ mắt nhìn hắn ngã c.h.ế. t sao?"

"Cho dù đứng gần, nhưng muốn bước ra một bước ấy, cũng cần có dũng khí."

Ta nghiêng đầu nhìn nàng.

"Hôm nay xem ra, ngươi thực lòng quan tâm đến Tam hoàng tử."

"Thừa Ân điện hạ là một đứa trẻ hiểu chuyện."

"Nhưng tuổi còn nhỏ, đến mẫu phi cũng chưa từng thấy mặt, lại bị hại đến mù mắt, còn bị hành hạ như vậy. Ngay cả Thái hậu cũng không đoái hoài đến..."

Nàng vừa nói, nước mắt đã thấm ướt vạt áo.

Lan Tiêu quả thật là người đơn thuần lương thiện.

Dĩ nhiên Phùng Thông không ngăn cản chuyện đó.

Bởi vì kế sách Từ Chẩn dâng lên, bề ngoài giúp Lý Tuyên giải vây, nhưng thực chất là muốn đưa Lý Thừa Ân lên ngôi.

Chỉ cần Lý Thừa Ân có được tư cách kế vị, nếu hoàng đế xảy ra chuyện, ai còn dám chất vấn mắt hắn có nhìn được hay không?

"Ta nghe nói gần đây Thái hậu thường gặp Từ Chẩn?"

"Từ đại nhân thường xuyên đến thăm Tam điện hạ, sau đó sẽ tiện đường đến vấn an Thái hậu."

Lan Tiêu lo lắng nhìn ta.

"Nói đến cũng lạ, Thái hậu đã hồi cung gần nửa năm, mà tỷ vẫn chưa từng vào cung vấn an. Như vậy có ổn không?"

Ta nhàn nhạt mỉm cười: "Không sao cả."

Ta và Phùng Thông sớm muộn cũng sẽ gặp nhau.

Nhưng hiện giờ ta là tâm phúc bên cạnh hoàng đế, sở dĩ chưa đến bái kiến Thái hậu, là vì không muốn để lộ thân phận quá sớm.

Nửa tháng sau, Lý Thừa Ân nhờ vào cách khổ luyện này, gắng gượng ghi nhớ bố cục trong viện.

Lý Tuyên lại cho vài vị trọng thần đến thăm, bọn họ thấy Lý Thừa Ân dẫn đường tiếp đãi, bước đi tự nhiên, liền bị che mắt qua loa.

Bế tắc về việc lập trữ quân trong triều đình, coi như tạm thời giải quyết.

Tông thất tiền triều đều bị hoàng đế che mắt, tưởng rằng Lý Thừa Ân là Thái tử tương lai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!