"Đinh ——"
Trình Nặc bước ra khỏi thang máy.
Khu tiểu khu này khá rộng, những con đường nhỏ quanh co khiến nàng phải dò theo bảng hướng dẫn một lúc lâu mới tìm được đến cổng chính.
Lúc đi ngang qua phòng an ninh, có lẽ vì nàng mặc đồ quá kín, lại trùm thêm chiếc khăn to dày cộm, bảo vệ đứng gác nhìn nàng với vẻ nghi hoặc.
Trình Nặc miễn cưỡng nở một nụ cười, lễ phép nói: "Chú ơi, phiền chú mở cổng giúp cháu với ạ."
Diện mạo xinh xắn vốn dễ gây thiện cảm. Bảo vệ kia cũng không nói gì, chỉ thoải mái quét thẻ mở cổng cho nàng.
Trình Nặc cúi đầu cảm ơn, kéo lại áo khoác cho kín, rồi bước nhanh ra ngoài, đón gió lạnh đầu xuân buốt cắt.
Sức ấm còn sót lại trên gương mặt nhanh chóng bị gió bấc thổi tan, nàng vừa đi vừa nghĩ đến lời Lâm Diệc Ngôn lúc gần chia tay.
Chị ấy... thật sự là một người đồng tính.
Chuyện này nàng hoàn toàn không ngờ đến.
Bảo sao khi nhờ cô giúp cởi khuy áo, vẻ mặt đối phương lại phức tạp như thế..... Lâm tiểu thư sẽ không hiểu nhầm rằng nàng cố tình quyến rũ chứ?
Nghĩ đến đây, Trình Nặc cảm thấy toàn thân như bị gió lạnh thổi tan, trái tim không ngừng đập loạn trong lồng ngực.
Nàng rảo bước nhanh hơn, vẫy một chiếc taxi đang trờ tới ở đầu ngã tư.
"Đi đâu vậy, người đẹp?" tài xế hỏi.
"Đại học Truyền thông ạ."
Vừa dứt lời, Trình Nặc ngả người ra sau ghế, thở phào một hơi thật dài.
Ban đầu còn nghĩ mình gặp được người tốt, giờ mới thấy hình như mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Điện thoại "leng keng" vang lên một tiếng.
Trái tim Trình Nặc lập tức giật thót, ngón tay siết chặt lấy điện thoại.
Không phải là chị ấy nhắn đến đấy chứ?
Mang theo một tia thấp thỏm, nàng mở khóa màn hình, nhìn thấy tin nhắn mới hiện ra từ WeChat, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may... không phải Lâm Diệc Ngôn.
Là Trần Nhiễm.
[ Trần Nhiễm: Lấy được rồi hả? ]
[ Trình Nặc: Ừm. ]
Không có tâm trạng trò chuyện, Trình Nặc lười gõ thêm, tắt luôn khung trò chuyện, khẽ thở dài.
⸻
Chuyện nàng quay lại trường, cô ruột đã biết.
Cô ruột và cả nhà đều sống ở thành phố B, nghe nói Trình Nặc quay lại học, em trai họ Triệu Tư Niên lập tức gọi điện đến: "Chị đến rồi sao không nói với em? Em ra ga đón chị!"
Trình Nặc không muốn phiền ai, lúc ra khỏi nhà ga thấy một hàng taxi đậu bên ngoài liền tiện tay bắt một chiếc về ký túc xá.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!