11
Ta nghe tin Thẩm Tòng Thanh gây thương tích cho người khác là vào lúc nhận được thiệp tang của phu nhân Tĩnh An Bá.
Phu nhân Tĩnh An Bá ra đi quá đột ngột, ta hỏi kỹ mới biết rõ nguyên do.
Sau khi Thẩm Tòng Thanh gây án, để an ủi Thẩm Tòng Bạc, Tĩnh An Bá không hề có ý định cứu hắn.
Theo luật pháp triều ta, Thẩm Tòng Thanh sẽ bị lưu đày ba ngàn dặm, cả đời không được quay về, trừ khi gặp đại xá.
Nhưng cơ hội đó không phải ai cũng có, mà thân thể Hoàng đế hiện nay lại rất tốt.
Phu nhân Tĩnh An Bá vì muốn phu quân cứu con trai mình, đã dùng cái c.h.ế. t để ép buộc ông. Bà treo cổ tự vẫn trong thư phòng của Tĩnh An Bá.
Vợ chồng bao năm, Tĩnh An Bá hiểu ý bà.
Bà c.h.ế. t là để nhường chỗ cho ngoại thất, đổi lấy một mạng sống cho con trai bà.
Giờ đây, ông và ngoại thất cố gắng thêm, có lẽ vẫn có thể có thêm một đứa con trai!
Nhờ vậy, Thẩm Tòng Bạc đã chấp nhận tha thứ cho Thẩm Tòng Thanh.
Tĩnh An Bá lại tìm một vài mối quan hệ, để Thẩm Tòng Thanh được ra khỏi ngục, đồng thời có thể tham dự tang lễ của mẫu thân.
Mẫu thân ta dẫn ta đến dự tang lễ, ta biết trong lòng bà rất buồn. Dẫu sao cũng là tri kỷ từ thuở bé.
Những gì Thẩm Tòng Thanh đã làm với ta, không thể tính lên đầu bà. Một kết cục như vậy, mẫu thân ta cũng không muốn nhìn thấy.
Tại tang lễ, ta lại thấy hắn.
So với trước kia, hắn lại càng gầy yếu hơn.
Khuôn mặt hắn xám xịt, quầng mắt thâm đen, trong đôi mắt là sự trống rỗng như cái chết.
Không quan tâm ai đến, hắn chỉ lặng lẽ quỳ trước linh vị mẫu thân, không nói một lời.
Ta nghĩ rằng hắn không nhìn thấy ta. Nhưng khi ta và mẫu thân dâng hương xong, chuẩn bị rời đi, hắn gọi ta lại.
"Thư Ninh, ta xin lỗi. Trước đây là lỗi của ta, ng… nàng có thể tha thứ cho ta không?"
Thì ra là để xin lỗi. Ta khẽ gật đầu.
Ta không thể nói là tha thứ, bởi trong lòng ta đã hoàn toàn không còn để tâm đến nữa.
Nhìn hắn lúc này, ta chẳng còn cảm giác hả hê như trước, chỉ thấy như đang nhìn một người xa lạ.
Hắn tốt hay xấu, đều chẳng liên quan gì đến ta.
Thấy ta gật đầu, ánh mắt Thẩm Tòng Thanh dường như khôi phục được chút ánh sáng, hắn nói:
"Vậy chúng ta hãy bắt đầu lại từ đầu đi!"
"Thư Ninh, chúng ta cùng nhau lớn lên, tình cảm giữa hai chúng ta vẫn còn mà."
"Ta biết trước đây ta đã sai, nhưng ta thật sự hối hận rồi. Ta sẽ sửa đổi, sau này mọi thứ đều nghe theo nàng, nàng nói sao thì ta làm vậy, được không?"
"Ta không phải vì ghét bỏ nàng mà từ hôn, mà vì nàng quá xuất sắc, ta luôn cảm thấy mình không xứng với nàng …"
Ta không chút nể nang mà ngắt lời hắn:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!