Chương 23: Mạng chỉ có một

"Em còn ở đó làm gì?"

Nhìn người con gái hoàn toàn không coi lời nói của anh ra gì, Tần Chính nổi cơn giận dữ – "Tôi nói tôi muốn đi tắm."

"Anh có tay có chân." – Đường Y Y nhìn như thế nào cũng cao 1m68, không phải dạng tướng tá nhỏ nhắn xinh xắn, đứng gào lên, tư thế cũng không phải dạng vừa – "Anh không biết mở nước à?"

Tần Chính sửng sốt.

Sau một khắc, ánh mắt anh trầm xuống – "Em muốn chết phải hay không?"

Hô hấp của Đường Y Y dồn dập, trừng mắt nhìn anh.

Hai người không một tiếng động giằng co lẫn nhau.

Một lúc lâu sau, Tần Chính nhẹ nhàng nở nụ cười, anh cúi người tới gần, nắm lấy một tay Đường Y Y đặt lên ngực mình, môi cắn nhẹ vành tai Đường Y Y.

"Nhìn em như thế này, so với trong quá khứ càng có ý tứ, đúng không?"

Đường Y Y rợn cả tóc gáy.

Phòng tắm rộng rãi xa hoa, tràn ngập hơi nước, bóng dáng hai người lay động cạnh bức tường trắng, lẫn vào nhau, rồi lại tách ra.

Tần Chính dựa người vào biên bồn tắm, cánh tay rắn chắc tùy ý đặt hai bên, lộ ra mảng ngực màu đồng.

Đường Y Y nhìn anh lạnh lùng.

Tiếng cười nhẹ của Tần Chính vang lên, tràn ngập nguy hiểm – "Đường Y Y, em đối nghịch với tôi khắp nơi, tôi sẽ có rất nhiều biện pháp nhổ từng cây gai trên người em, lúc đó bản thân em thương tích đầy mình, không tin thì em cứ thử xem."

Sắc mặt Đường Y Y âm trầm, đáy mắt cô bỗng lóe qua một tia sáng, mân mân khóe môi vểnh lên – "Muốn tôi massage đầu cho anh?"

Vừa nói, Đường Y Y vừa vén tay áo, ngồi xổm xuống bên cạnh Tần Chính, mười ngón tay nhỏ xinh luồng vào mái tóc ướt của anh.

Tay màu trắng, tóc màu đen, đan xen vào nhau, đặc biệt bắt mắt.

Da đầu truyền đến cơn đau như kim châm, sắc mặt Tần Chính xanh mét, chết tiệt, cô gái này muốn chọc đầu anh thành tổ ong vò vẽ hay sao?

"Cút ra ngoài!"

Đường Y Y thu tay lại, trong lòng châm biếm, ánh mắt lơ đãng bước qua cái gương lớn để trước bồn rửa tay, vừa rộng vừa lớn, chớp mắt cả người cô như bị định trụ.

Trong đầu bỗng nhiên xuất hiện một giọng nói, khàn khàn trầm thấp, chứa đầy dục vọng kinh khủng cùng với sự ngang ngược không cho phép người khác cự tuyệt – "Ngồi lên."

"Nhìn một chút, em thật đẹp."

Vì sao trong đầu lại toát ra câu nói như vậy? Là lời thoại trong phim? Hay là xem qua trên sách?

Lời nói gợi cảm như vậy, khiến người ta nghe thấy sẽ suy nghĩ viễn vông.

Mặt Đường Y Y không còn một chút hồng hào, tái nhợt đến trong suốt.

Cô mấp máy đôi môi, run rẩy, nhưng một chữ đều không thốt thành lời.

Tần Chính phát giác nơi Đường Y Y đang nhìn, ánh mắt bỗng dưng sẫm lại, không đếm xỉa mở miệng, giọng nói mang theo vài phần khàn khàn.

"Muốn ngồi lên hả?"

Mấy chữ này giống như một hồi búa tạ tầng tầng đập vào đầu Đường Y Y, cô lập tức choáng, đầu váng mắt hoa, lảo đảo chạy đi, dựa lưng vào vách tường, thở từng ngụm từng ngụm.

Chốc lát sau, mồ hôi lạnh ướt cả lưng cô, cô lau mặt, lấy điện thoại ra từ trong giỏ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!