Chương 6: Giấc mộng hòe

Mấy ngày nay Dịch Tích đều chăm chỉ ở trong phòng ký túc ôn Toán cao cấp, mấy người bạn cùng phòng của cô thấy dáng vẻ chăm chỉ học tập kia liền bàn tán không ngừng, giống như là mặt trời hôm nay mọc ở hướng Tây vậy.  

"Nè, cậu lại chụp hình cho ai coi vậy", mới sáng sớm Hoàng Vi đã thấy Dịch Tích chụp đề ôn gửi cho người nào đó, dù đã thấy mấy lần nhưng cô vẫn không nhịn được tò mò, "Ở đâu kiếm được quân sư thế, còn để người ta dạy học từ xa nữa".

Dịch Tích vừa viết bài vừa đáp: "Thầy Từ đó".

"Hửm?" Hoàng Vi sửng sốt hỏi cô.

Dịch Tích không nhìn cô ấy: "Nói ra thì thầy Từ cũng thật toàn năng, mấy kiến thức về Toán cao cấp học lâu như vậy rồi mà vẫn còn nhớ".

"Gì? Cái gì? Cậu bắt thầy Từ dạy cậu sao?" Hoàng Vi túm lấy bả vai cô kích động, "Thật mất mặt, nói đi, cậu dùng thủ đoạn gì để thầy đồng ý với cậu".

"Gì chứ, thầy dạy học trò không phải là chuyện hiển nhiên sao". Dịch Tích nhìn Hoàng Vi rồi thở dài, "Học sinh bây giờ sao lại thành ra vậy chứ, trong đầu không biết nghĩ gì nữa."

Hoàng Vi: "Cậu thôi đi, nhất định là cậu yếm bùa thầy rồi."

Dịch Tích chỉ vào trán cô: "Nghĩ bậy gì vậy hả đồ lưu manh này."

Dịch Tích tiếp tục giải đề, một lúc sau ngẩng đầu lại trông thấy ánh mắt "lên án" việc thầy Từ dạy học cho cô của Hoàng Vi cùng Tiểu Ngu.

Cô nghĩ một chút, hình như Hoàng Vi không có vấn đề gì đối với việc này.

Hoàng Vi rất hiểu bản thân mình, cô cũng biết rõ nếu cô ấy thích một người nào đó thì nhất định sẽ dùng đủ mọi cách để tóm được người kia.  

Nhưng tiếc rằng, lần này Dịch Tích không hề nói dối. Vì cô thật sự không làm gì Từ Nam Nho cả, chỉ đơn giản là quan tâm sức khỏe của anh thôi. Tất nhiên là Từ Nam Nho càng không có gì đối với Dịch Tích, được học sinh hỏi bài, thân là thầy giáo tất nhiên là sẽ không ngoảnh mặt làm ngơ với học sinh của mình rồi.

**

Dịch Tích cố gắng chiến đấu với đống bài thêm một khoảng thời gian nữa, cuối cùng cô cũng đợi được kỳ thi đến.

Kết quả thi sau 3 ngày liền có, cô đạt được 87 điểm và không rớt môn nào.

Sau khi nhận được kết quả thi, cô liền nhắn tin cho Từ Nam Nho, trong điện thoại cô không ngừng nói bản thân rất cảm kích anh nên muốn mời anh một bữa cơm xem như lời cảm ơn.

Sau 10 phút Từ Nam Nho cũng nhắn lại, trong tin nhắn chỉ vỏn vẹn hai chữ "không cần".

Một học kỳ nhanh chóng trôi qua, sau khi việc ôn tập Toán qua đi thì cô cũng hiếm khi có cơ hội trò chuyện với Từ Nam Nho, lúc kỳ thi cuối học phần đang cận kề thì cô đã vô cùng nghiêm túc cho việc ôn tập, bỏ sau đầu những suy nghĩ về Từ Nam Nho.

Nói là ôn tập chứ thực chất giống chuẩn bị bài hơn.

Đám học sinh cả một học kỳ không lật nổi cuốn sách ra xem kia, đến lúc kỳ thi đến rồi mới nhanh chóng chạy tới chiếm chỗ ngồi học, vì thế mà chỗ ngồi ở khu tự học với thư viện đều chật ních người.

Học kỳ này Dịch Tích phải thi năm môn, cuối cùng thì cô cũng giải quyết xong bốn môn trong thời gian khắc khổ miệt mài ôn tập kia. Môn Đầu tư học thi vào 2 giờ trưa mai chính là cửa ải cuối cùng của thi học kỳ, tối hôm kia Lâm Mẫn gào thét đòi đi chơi, cô không nhịn được nên đã lén ra khỏi trường đi cùng cô ấy.

Dịch Tích rất nghiêm túc ôn tập môn của Từ Nam Nho, cô chắc chắn rằng ngày mai thi sẽ không rớt được nên tối nay mới dám đi ra ngoài chơi.

Lúc này tại Blue Island.

Lâm Mẫn cùng Dịch Tích vừa đi vào bên trong liền bị bầu không khí ấm áp lại nóng bỏng vây lấy người.

"Chào quản lý La". Lâm Mẫn tiến về phía quầy bar chào hỏi La Kha đang đứng trò chuyện với khách ở gần đó.

La Kha nghiêng đầu liền nhìn thấy Lâm Mẫn, anh còn bắt gặp Dịch Tích đang đứng ở chỗ bartender đợi lấy rượu.

"Thật ngại quá, thất lễ rồi". La Kha quay đầu nói với khách.

"Kìa, không phải nói là tối nay cùng nhau uống rượu sao, lời nói vừa rồi không tính nữa sao". Đám người ban nãy trò chuyện cùng La Kha nói với giọng điệu trêu chọc.

"Ây da, người đến là Dịch Tích đó, cậu ta còn không dám đi sao".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!