Chương 45: (Vô Đề)

Một tháng trước, Dịch Tích nhận được một phần bưu kiện liên quan đến 100 năm kỷ niệm thành lập trường Thành Nguyễn, trường học nhân dịp này mời cựu học sinh về trường chúc mừng.  

Vốn dĩ Dịch Tích xem tình huống công việc mới quyết định có đi hay không, nhưng sau đó lại không nghĩ tới giáo viên hướng dẫn lớp Thương Mại trước kia đích thân gửi tin nhắn mời cô, giáo viên cũng ra mặt rồi, đương nhiên là cô sẽ không từ chối lần nữa.

"Thứ Sáu là kỷ niệm ngày thành lập trường, xem ra lại gặp được rất nhiều bạn học". Trên bàn cơm, Dịch Tích vừa ăn vừa nhắc tới.

"Em muốn đi sao?" Từ Nam Nho gắp một miếng thịt cho cô.

"Đi chứ, giáo viên hướng dẫn của bọn em còn đặc biệt báo cho em". Dịch Tích ngẩng đầu nhìn anh, "Ngày đó anh có tiết dạy đúng không".

"Ừm, có tiết ở trường em".

"Trường em? Ngày kỷ niệm thành lập trường còn có lớp đi học? Lớp nào, nói em biết, em đi quan sát một chút".

Từ Nam Nho dừng một lát: "Còn muốn đến quậy một lần nữa?"

Dịch Tích chẹp chẹp miệng: "Ở trong mắt anh em quậy phá đến thế sao".

Từ Nam Nho cười một cái: "Không phải sao".

"Không nói thì em đến quậy, tiết dạy của anh chẳng lẽ còn khó tìm". Dịch Tích ý vị thâm trường nhìn anh một cái, "Tùy tiện gọi một em gái nào đó hỏi một chút liền biết anh ở đâu".

Từ Nam Nho, "…"

"Lá thư lần trước trong văn phòng anh đã xem chưa".

Từ Nam Nho sửng sốt một chút: "Thư gì?"

Còn giả ngu, rõ ràng có học sinh gửi thư tình còn làm bộ không biết.

"Thì là Ngô Điềm gì đó lớp Thị Trường, không phải tặng anh thư tình sao, bên trong viết cái gì, nói nghe xem".

Từ Nam Nho trầm tư một lát: "Cô ấy đưa anh cái này hồi nào? Em lại làm sao biết được".

Dịch Tích nghẹn họng, cũng không thể nói là lần trước nghe điện thoại giúp anh mà nghe được tỏ tình sau đó không nói anh ấy biết.

"Em cứ vậy mà biết, anh quản được sao, dù sao là gửi thư tình cho anh, còn đặt ở phòng làm việc anh!"

"Phải không, anh không phát hiện," Từ Nam Nho nhớ lại một chút, thật sự không thể nhớ tới còn có đồ vật này, "Chắc là không cẩn thận xem như rác mà quăng rồi".

Dịch Tích nghe anh nói "chắc là xem như rác mà quăng rồi" vậy mà có chút mừng thầm, nhưng cô một chút cũng không biểu hiện ra ngoài, cầm đũa kỳ quái nói: "Chậc chậc, thân là thầy giáo, sao anh có thể lãng phí tâm ý của học sinh như vậy, nói thế nào thì cũng nên hướng dẫn đàng hoàng một phen chứ".

Từ Nam Nho mặt không đổi sắc ăn cơm: "Mỗi đứa đều phải hướng dẫn, em muốn anh mệt chết sao".

Dịch Tích: "?"

"Hướng dẫn một mình em đến bên anh là đủ rồi, những người khác thông minh hơn em, các cô ấy sẽ tìm được con đường chính xác".

Dịch Tích: "…"

**

Hôm kỷ niệm thành lập trường có buổi biểu diễn hoành tráng, bắt đầu từ buổi sáng đã liên tục có cựu học sinh về trường, trong đó có người đã là danh nhân hoặc doanh nhân nổi tiếng.

Dịch Tích sau khi đến trường học có trò chuyện cùng với một ít bạn học mà cô quen biết, sau đó lại rảnh rỗi nhàm chán gọi điện thoại cho Từ Nam Nho.

"Anh ở đâu, bắt đầu tiết học rồi sao".

"Còn chưa, em ở đâu".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!