Chương 30: (Vô Đề)

Dịch Tích về đến nhà rồi, trong đầu còn hiện ra hình ảnh Từ Nam Nho cầu xin cô.  

Có phải đầu óc bị hỏng rồi không? Làm sao thầy ấy có thể trưng ra vẻ mặt đó được.

Dịch Tích vừa cảm thấy như gặp ảo giác vừa cảm thấy thú vị.

"Tích Tích, con qua đây một chút". Dịch Thành Hành đột nhiên gọi Dịch Tích đang định đi lên lầu.

Dịch Tích xoay người đi đến phía sô pha rồi ngồi xuống: "Sao vậy".

"Chủ Nhật tuần này có một buổi tiệc, vừa lúc ba bận việc. Con thay mặt nhà ta tham dự đi".

Dịch Tích: "Một mình con?"

"Thiệu Nguyên cũng đi, đúng lúc hai đứa hợp thành một đôi".

Dịch Tích: "Ba bận việc hay chỉ là cái cớ để con và Ôn Thiệu Nguyên ở chung với nhau?"

Dịch Thành Hành: "Nói gì đó, đương nhiên là ba bận việc!"

"Xùy".

"Đàng hoàng một chút, đến lúc đó cầm theo quà ba chuẩn bị".

"Còn phải đích thân con mang quà qua?" Dịch Tích lười biếng dựa vào ghế sô pha, "Là ai mà long trọng như vậy?"

"Sinh nhật của Ngôn lão gia, ngày mai trước khi đi nhớ kêu dì Lâm đưa quà cho con".

Dịch Tích dừng một chút, chân mày giật nhẹ: "Nhà họ Ngôn…"

Nhà họ Ngôn ở phía Bắc là một gia tộc cách mạng có tiếng tăm lừng lẫy, cũng giống nhà họ Dịch, đều là những người từng sát cánh cùng nhau trên chiến trường. Nhưng điểm khác biệt chính là, nhà họ Dịch lúc sau lại hãy chuyển sang kinh doanh, còn nhà họ Ngôn lại có sản nghiệp liên quan đến cả hai lĩnh vực này. 

Trước đây quan hệ giữa nhà họ Ngôn và nhà họ Dịch cũng không tệ, nhưng sau đó do đám tiểu bối vì lợi ích mà đấu đá nhau trên thương trường nên quan hệ dần xấu đi, mãi cho đến hiện tại, quan hệ giữa hai nhà cũng chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.

Cuối tuần, Dịch Tích chọn vài bộ quần áo ở một cửa hàng, sau đó chọn cách trang điểm thích hợp rồi nhờ thợ trang điểm cho mình, sau đó cùng Ôn Thiệu Nguyên xuất phát.

Hai người ngồi ở hàng ghế sau xe tự bấm điện thoại của bản thân.

"Dịch Tích".

"Ừ?"

"Ba mẹ tôi rất thích cô".

Dịch Tích vừa xoay đầu nhìn Ôn Thiệu Nguyên vừa lên tiếng: "Trùng hợp, ba tôi cũng khá thích anh".

Ôn Thiệu Nguyên: "Vậy cô nói xem chúng ta nên diễn một chút chứ".

Dịch Tích đứng hình: "Ôn đại thiếu gia, nếu đám hồng nhan tri kỷ của anh mà nghe được chẳng phải sẽ buồn chết sao".

Ôn Thiệu Nguyên đỡ trán: "Hồng nhan tri kỷ không đạt chuẩn mọi người trong nhà, muốn tìm một người hợp ý thật quá khó khăn".

Dịch Tích: "Ồ, cho nên anh mời muốn tôi diễn cùng, để đỡ phiền toái?"

Ôn Thiệu Nguyên cười cười: "Thật ra thì cũng không hề miễn cưỡng, cô chẳng những xinh đẹp, mà tính cách cũng rất tốt, nếu như cô đồng ý... Thì tôi chính thức theo đuổi cô nhé?"

"Thôi đừng". Dịch Tích nhích người ra xa anh ta, "Tôi có bạn trai rồi, không có hứng thú với anh".

Ôn Thiệu Nguyên trưng vẻ mặt khổ sở: "Ôi, sao cô lại nói chuyện tuyệt tình như vậy".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!