Chương 37: (Vô Đề)

Phụ thân bảo mẫu thân ngày mai dẫn ta cùng Tề Đại sang bên ngoại một chuyến, để ngoại tổ phụ và các cữu cữu gọi người tới. Tiền công vẫn như lúc thuê đục đá.

Gia gia định mời thầy phong thủy đến xem, để xem cổng lớn nên mở theo hướng nào, ngày nào khởi công là tốt nhất.

Người lớn đang bàn chuyện này, ta và Tề Đại ngồi bên cạnh, ta không biết hắn có hiểu gì không, còn về phần ta, mấy chuyện huyền thuật này thật khiến ta nghe mà đầu óc mơ màng.

Sau khi rửa mặt xong và trở về phòng, ta nhận ra chăn đệm trên giường đều là đồ mới.

Phụ mẫu đối với con gái luôn có sự quan tâm và cách làm riêng của họ.

Tề Đại đưa cho ta số bạc bán thịt hun khói và da dê hôm nay:

"Tổng cộng ba mươi hai lượng, mua rượu và đồ ăn hết hai lượng."

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

Ta gật đầu.

Hôm nay gia gia không chỉ mua một vò rượu, mà loại rượu này từ xa đã ngửi thấy mùi thơm, chắc hẳn không phải rẻ.

"Lần tới chàng xuống trấn, mua thêm mấy vò về nữa."

Tề Đại đáp lời, rồi nằm trong chăn ôm lấy ta.

Hắn nghịch ngợm xoa lưng ta vài cái, rồi ngoan ngoãn rút tay lại, nhưng một lát sau lại lặng lẽ đưa tay qua ôm ta vào lòng.

"Ngủ thôi, ngày mai còn phải đến nhà ngoại tổ phụ nữa."

Tề Đại lẩm bẩm đáp.

Phụ mẫu là những người dậy sớm nhất trong nhà, sau đó đến bốn vị huynh trưởng, Tề Đại bảo ta cứ ngủ thêm, rồi hắn cũng dậy theo mọi người.

Tiếng nói ngoài sân vang vọng, nhưng ta nghe không rõ ràng, cứ thế mà mơ màng ngủ tiếp.

Đến khi Tề Đại vào phòng gọi: "Nương tử, nương tử, dậy rửa mặt ăn cơm thôi."

"Ừm."

Ta uể oải ngồi dậy, Tề Đại đã mang sẵn chậu nước rửa mặt vào phòng.

Hắn còn đặt sẵn bàn chải lông heo cho ta.

Bàn chải lông heo là do ta tự làm, tuy thô ráp, nhưng ta cảm thấy nó làm sạch răng tốt hơn.

Ta lấy quần áo sạch và đôi giày tất đã giặt ra, đặt lên chiếc ghế cạnh giường.

Tề Đại đứng bên nhìn, có vẻ không được tự nhiên, bởi trên núi hắn luôn có việc để làm, còn ở nhà ta, phụ mẫu sẽ không để con rể phải động tay động chân.

Ta nhanh chóng thu xếp xong rồi cùng hắn ra ngoài ăn sáng.

Sau bữa ăn, tứ tẩu nói: "Ngũ muội, đem y phục ra đây để ta giặt cho."

"Cảm ơn tứ tẩu."

Ta nghĩ sắp phải đến nhà ngoại, đến lúc trở về trời cũng đã tối, nếu giặt lúc đó thì y phục cũng không kịp khô.

Ta chỉ mang theo hai bộ y phục để thay đổi.

"Khách sáo làm gì."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!