Chương 26: (Vô Đề)

Ta muốn đi nhặt chút hạt dẻ, hái táo đỏ, hái lê và mây rừng.

Lê không chỉ dùng nấu canh lê, mà còn có thể làm thành cao lê.

Mây rừng ngoài việc ủ rượu, có thể đem hấp rồi phơi khô, mây rừng khô cũng là món ngon.

Ta chỉ không ngờ trong núi lại có khoai môn và củ nâu.

Ta phấn khởi níu tay áo Tề Đại.

Hắn hoảng hốt hỏi: "Có chuyện gì thế?"

"Ta phát hiện thứ có thể ăn được!"

"Là cái gì? Để chúng ta nhặt xong hạt dẻ, ta sẽ trở lại đào cho nàng một ít mang về, ngon thì mang nhiều thêm."

Ta gật đầu lia lịa.

Quả thật không chọn lầm người.

Những thứ trong rừng sâu, chỉ cần tìm thấy một cây thì xung quanh chắc chắn còn có vài cây nữa.

Cây hạt dẻ cũng vậy.

Dưới một cây cao chừng hai ba chục mét có đầy hạt dẻ, sóc tha đi mất một ít, nhưng vẫn còn rất nhiều.

Ta chỉ mong mình có thể mọc thêm mười cánh tay.

Nhất là khi Tề Đại tìm một cành cây, trèo lên cây hạt dẻ gõ loạn một hồi, hạt dẻ còn nguyên vỏ lách tách rơi xuống.

Ta cùng Đại Hắc tránh sang một bên.

Một cây hạt dẻ gõ xong, ta và Tề Đại chọn lựa suốt nửa ngày, nhặt được ba bao tải lớn, còn sót lại cả đống bên cạnh.

"Nương tử, hạt dẻ này có mang đi bán không?"

"Không, chúng ta để lại ăn, rồi biếu phụ mẫu, bên nội, và cả bên ngoại."

Ta ngập ngừng, không biết nên nói với Tề Đại thế nào.

Nhỏ giọng hỏi hắn: "Chàng có để bụng việc ta đối với nhà mẹ đẻ quá tốt không?"

"Phụ mẫu của nàng đối với nàng và ta đều rất tốt, sao ta lại để bụng?"

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

"Thật sự không để bụng chứ?"

"Thật mà! Huống chi những thứ này trong núi nhiều lắm, chẳng đáng tiền, chúng ta không nhặt thì cũng sẽ hỏng mất thôi."

Trên đường về, ta vẫn còn nghĩ đến việc ngày mai lại đến nhặt thêm.

Mang hết chỗ còn lại về, rồi nhặt hết quả của những cây quanh đó mang về.

Cũng không thể quên khoai môn và củ nâu.

Ta bảo Tề Đại phải cẩn thận khi đào khoai môn, thứ này có thể làm tê tay, củ nâu cũng vậy. Nhưng hai thứ này đều phụ thuộc vào cơ địa từng người, có người chẳng sao, có người không chỉ ngứa tay mà cả người đều ngứa ngáy.

Tốt nhất đừng đem thân mình ra đánh cược, cẩn thận vẫn hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!