Hai ông chủ lớn được mệnh danh là rất lợi hại ở trong thương giới vẫn đang tiếp tục nói chuyện.
Ông chủ Lâm: Mặc dù Tiểu Quai nhà tôi rất ngoan, nhưng vẫn có chút chuyện làm tôi đau đầu không thôi, tôi đã cầu hôn một trăm linh một lần rồi, cô ấy vẫn không muốn gật đầu, haiz……
Ông chủ Tạ: Cầu hôn à…… Kỳ thật cũng không vội, để bảo bối của mình hưởng thụ việc yêu đương một thời gian cũng không tồi, anh chưa từng nghe nói qua sao? Người phụ nữ khi yêu đương là hạnh phúc nhất.
Ông chủ Lâm: Có lý, lão Tạ, vẫn là anh có ý hay!!
Ông chủ Tạ: Cũng không phải, nếu thời cơ chín mùi, chắc chắn phải kết hôn.
Ông chủ Lâm: Lão Tạ, sợi dây đeo này là do bạn gái của anh tặng sao?
Ông chủ Tạ: Đúng vậy, anh nói một người lớn tuổi lại đi đeo cái thứ ấu trĩ này, hết cách rồi, vật nhỏ thật biết làm nũng.
Ông chủ Lâm: Đều là như thế đó, đều là do chúng ta cưng chiều mà ra, kiên nhẫn dỗ dành đi.
Ông chủ Tạ: Đúng vậy, đây là do tự tay cô ấy bện, anh coi tay nghề bện này, sợi dây đeo này thật sự rất tinh xảo.
Ông chủ Lâm: Đây là tình yêu đích thực!
……
Lăng Vi:……
Vì sao cô lại có thể từ trong ngữ điệu ghét bỏ của ông chủ Tạ nghe ra được ý khoe khoang nồng đậm vậy?
Hai người kia rốt cuộc là đang làm gì? Bàn chuyện làm ăn thì cứ bàn, sao lại nói sang hai người phụ nữ của mình rồi? Quả thực không còn mặt mũi nghe tiếp nữa!
Lăng Vi nhỏ giọng nói với Tạ bảo bảo: "Bảo bảo, con khóc một cái.
"
Tạ bảo bảo quay đầu lại, khó hiểu hỏi: "Vì sao phải khóc? Bây giờ con rất vui vẻ mà.
"
"Số sau của tiết mục sắp bắt đầu quay rồi, nói không chừng sẽ tình tiết muốn con khóc, con nên tập luyện trước thử xem.
" Lăng Vi nói.
Tạ bảo bảo nghiêm túc suy nghĩ, hỏi: "Muốn khóc lớn tiếng hay là khóc nhỏ tiếng?"
Lăng Vi:……
Nhóc con này phục vụ thật chu đáo, còn có thể chọn lựa!
"Lớn tiếng chút đi.
"
Tạ bảo bảo lập tức gào thành tiếng: "Oa a a a hu hu hu hu…… Oa a a hu hu hu……"
Lăng Vi bị dọa nhảy dựng:……
Sao nói khóc là khóc vậy, ít nhất phải cho người khác chuẩn bị tâm lý hai giây chứ!
Hai người đang ở trong văn phòng bàn "chuyện lớn", quả nhiên nhanh chóng bị tiếng khóc hấp dẫn lực chú ý.
Tạ Thanh Nghiên mở cửa ra thì thấy nhóc Tạ và Lăng Vi, có hơi ngạc nhiên cười nói: "Sao hai người ở đây? Ăn cơm chưa?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!