Chương 49: (Vô Đề)

Lăng Vi tránh khỏi cái ôm của Tạ Thanh Nghiên, chỉ cái sô pha cách đó không xa, lại chỉ vào tấm thảm lông ở dưới chân giường, "Ngủ sô pha hoặc ngủ thảm, anh chọn một cái đi.

"

"Anh chọn giường.

" Tạ Thanh Nghiên không chút do dự nói.

Lăng Vi:……

Ba Tạ lại chiếm thế thượng phong cười đắc ý, "Anh đi tắm rửa trước, ngoan ngoãn ở trên giường chờ anh tới sủng hạnh.

" Nói xong liền vào phòng tắm.

Lăng Vi chống nạnh đứng ở tại chỗ, nghĩ thầm phải nghĩ cách trừng trị cái tính nói bậy của anh mới được, cả ngày dâm đãng không biết điểm dừng, còn muốn sống nữa hay không!

Sau một hồi, Tạ Thanh Nghiên tắm rửa xong mặc áo tắm dài ngâm nga đi ra, lại phát hiện cô gái nhỏ phải nên nằm ở trên giường chờ anh sủng hạnh lại cuộn chăn nằm trên tấm thảm dưới sàn! Nhìn bóng dáng nhỏ xinh kia vô cùng đáng thương, giống như cô vợ nhỏ bị chồng ghẻ lạnh vậy.

Anh đi qua, ngồi xếp bằng ở trên tấm thảm, "Bảo bối, làm sao vậy?"

Lăng Vi không để ý đến anh.

"Bảo bối, tức giận à?"

Lăng Vi cũng không nhúc nhích.

Tạ Thanh Nghiên cười nói: "Nếu đã ngủ rồi, vậy anh sẽ làm theo ý mình đó.

"

Lăng Vi quay đầu lại nhìn anh, "Anh dám!!"

Tạ Thanh Nghiên nhướng mày, "Ai kêu em bỏ mặc anh? Lúc thích thì gọi anh là ba ba, không thích thì tự mình ngủ thảm, em đúng là con gái, thật thích thay đổi!"

Lăng Vi:……

"Ngoan, lên trên giường ngủ đi.

"

"Không! Anh lại muốn khi dễ em!" Hốc mắt của Lăng Vi đỏ lên, ủy khuất nhìn anh, "Em thích anh như vậy, anh lại luôn đùa giỡn em, em cảm thấy yêu đương như thế này còn không bằng nói đùa giỡn!" Nói xong lại bĩu môi cúi đầu, bày ra bộ dáng chó nhỏ bị khi dễ.

Ánh mắt của Tạ Thanh Nghiên hơi híp lại, mím môi, nhẹ giọng hỏi: "Thật sự giận rồi sao?"

Lăng Vi cúi đầu, không tỏ thái độ.

Tạ Thanh Nghiên vươn tay dùng sức nâng cô dậy, "Ngoan, ngồi dậy trước đi, đừng nằm ở trên sàn.

"

Lăng Vi mượn lực ngồi dậy, ánh mắt lại nhìn trái nhìn phải, cũng không chịu nhìn anh, Tạ Thanh Nghiên đành phải dịu dàng ôm lấy cô, thấp giọng dỗ dành: "Bảo bối, đều là lỗi của anh, hôm nay anh rất vui, cho nên có hơi đắc ý vênh váo, em đừng nóng giận được không, như vậy đi, em ngủ trên giường, anh ngủ sô pha, được chứ?"

Lăng Vi dùng khóe mắt ướt át nhìn anh, "Thật sao? Vậy anh ngủ sô pha đi.

"

"Không thành vấn đề, anh làm ngay đây, em lên giường trước đi.

" Tạ Thanh Nghiên dùng sức một cái, thuận thế bế cô lên giường, còn săn sóc giúp cô đắp chăn, hỏi cô, "Còn tức giận không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!