Chương 47: (Vô Đề)

"Mau nói, có phải trước khi chúng ta ký hiệp nghị, anh đã coi trọng em rồi hay không?"

Bởi vì Lăng Vi đang ngồi ở trên đùi Tạ Thanh Nghiên, cho nên khi cúi đầu nhìn anh lại có vẻ như nhìn từ trên cao xuống, vô cùng kiêu ngạo.

Tạ Thanh Nghiên ôm eo cô, cong khóe môi hỏi cô, "Vậy em cảm thấy thế nào?"

Lăng Vi suy nghĩ, giãy giụa leo xuống người Tạ Thanh Nghiên, sau đó khom lưng mở ngăn kéo dưới bàn trà sô pha ra, lấy mấy bức ảnh từ bên trong ra, "Vậy em phát hiện cái này.

"

Nếu không phải lúc ấy nhóc con đưa cho cô xem, cô cũng không biết Tạ Thanh Nghiên cất giấu ảnh chụp của cô, ngay từ đầu cô nhìn thấy mấy tấm ảnh này đã lập tức kết luận Tạ Thanh Nghiên có lẽ đã yêu thầm cô từ rất sớm, sau này chính cô lại bác bỏ suy đoán này, bởi vì bây giờ Tạ Thanh Nghiên cũng không có ở trong nhà, anh có nơi ở riêng của chính mình, nếu thật yêu thầm cô, chắc chắn sẽ mang ảnh chụp về để ở chỗ của anh mới đúng, chứ không phải tùy tiện ném ở chỗ này như vậy, hơn nữa, Tạ Thanh Nghiên diễn theo kịch bản tổng tài bá đạo, nếu anh thật sự yêu thầm cô, chắc chắn phải có rất nhiều biện pháp ra tay với cô mới đúng, không thể lén lút làm một người yêu thầm cô như vậy.

Hôm nay nếu đã tới nước này, cô cũng muốn dứt khoát hỏi rõ nghi hoặc này.

Tạ Thanh Nghiên thấy cô lấy mấy tấm ảnh chụp ra cũng có hơi bất ngờ, "Mấy tấm ảnh này sao vẫn còn ở đây?"

"Không phải anh để sao?"

"Lúc ấy đúng là do anh để, khi đó Thanh Hoa rất hâm mộ em, còn kêu Đỗ Minh đi tìm cho nó mấy tấm ảnh chụp này, coi như bảo bối vậy, anh còn cùng với đứa nhỏ trêu chọc nó, sau đó lén lấy ảnh giấu ở chỗ này, khi đó nhóc con còn rất ngốc, nói muốn tìm em làm mẹ của nó.

"

Cái gì gọi là khi đó nhóc con rất ngốc chứ? Trẻ con ba bốn tuổi có chút ngây ngô cũng rất bình thường mà, bây giờ người ta rất thông minh đó.

Tạ Thanh Nghiên lại tiếp tục nói: "Anh cho rằng nhóc con đã trả lại cho Thanh Hoa rồi, không ngờ vẫn luôn giấu ở chỗ này.

"

Lăng Vi:……

Cho nên mấy cái suy đoán lớn lao kia của cô hoàn toàn là do suy nghĩ quá nhiều sao?!!

Kỳ thật mấy tấm ảnh này là do nhóc con giấu ở chỗ này, giấu lâu đến mức ba và chú của nhóc cũng quên mất, mà nhóc còn thỉnh thoảng lấy ra xem!

Cho nên sự thật cuối chính là nhóc Tạ mới là fans trung thành nhất của cô!

Cái này thật sự quá cảm động, người khác hâm mộ thần tượng, đều là muốn gả tưởng cưới muốn mang về nhà nuôi, nhóc con hâm mộ thần tượng lại trực tiếp muốn mang thần tượng về làm mẹ, hành động này thật sự quá trâu bò rồi.

Tạ Thanh Nghiên là nhân vật gì, lúc Lăng Vi lấy ảnh chụp ra, ít nhiều gì anh cũng có thể đoán ra tâm tư của cô, sau đó nhớ lại lúc trước anh đưa cô tới sân bay, cô rất không sợ chết trêu chọc anh suốt dọc đường, anh cơ bản có thể xác định cô gái nhỏ này đã hiểu lầm.

Nghĩ đến đây, trong đáy lòng lập tức trở nên mềm mại, hai người rõ ràng đã sớm tâm ý tương thông, lại ngại bản hiệp nghị mà làm lãng phí thời gian dài như vậy.

Anh duỗi tay kéo cô ngồi lên trên đùi mình, cười hỏi: "Em cho rằng anh lén yêu thầm em, cho nên mới cất giấu ảnh chụp của em phải không?"

Quá xấu hổ, bản thân hiểu lầm thì thôi đi, kết quả còn bị anh nhìn ra được, còn có thể vui vẻ yêu đương nữa hay không đây?!

Thấy trong ánh mắt của cô hiện lên vẻ không được tự nhiên, Tạ Thanh Nghiên lại cảm thấy đau lòng, thật sự không nỡ thấy cô không vui, vì thế thu hồi bộ dáng cà lơ phất phơ, nghiêm túc nhìn vào mắt cô, nói: "Đúng là vì Thanh Hoa cho nên anh mới biết tới em, sau đó khi tham gia vào các trường hợp xã giao ngẫu nhiên nghe được một vài tin đồn về em.

"

Tạ Thanh Nghiên tạm dừng, sắp xếp lại câu chữ rồi mới nói: "Bọn họ đều nói, vẻ ngoài của em rất xinh đẹp, lại không dễ tiếp cận, nhưng người đại diện kia của em thì rất thức thời.

"

Lăng Vi sững người, thì ra trước khi Tạ Thanh Nghiên quen biết cô đã nghe được tin đồn không tốt về cô rồi.

"Em không có……" Cô có chút khổ sở muốn giải thích, nhưng ngay sau đó lại nghĩ nếu Tạ Thanh Nghiên thật sự cho rằng cô không tốt, vậy chắc chắn sẽ không để cô tiếp cận.

Tạ Thanh Nghiên hôn cằm của cô, an ủi: "Anh biết, lần đầu tiên tiếp xúc với em, anh đã cảm thấy em rất can đảm, chắc chắn không phải người dễ thỏa hiệp, khi đó em cố ý quyến rũ anh chắc là rất khẩn trương, cười đến mất tự nhiên như vậy mà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!