Chương 46: (Vô Đề)

Tạ Thanh Nghiên giữ tư thế nửa quỳ, nhìn cô bạn gái mới ra lò của mình.

Bạn gái đang nghịch ngợm đăng bài đăng chỉ hươu bảo ngựa lên trên bảng tin, chỉ cảm thấy cứ nhìn cô như vậy, ngũ tạng lục phủ đều có thể bị manh đến nhũn ra, sao lại có thể đáng yêu như vậy chứ?

Trong lòng anh ngứa khó nhịn, nhịn không được lại muốn trêu chọc cô, vì thế duỗi tay ôm cô vào trong lòng ngực, "Bảo bối, chúng ta vừa mới tỏ tình nhau thành công, sao em lại nhẫn tâm bỏ mặc anh chơi di động như vậy? Muốn được an ủi muốn được vuốt lông.

"

Lăng Vi bị anh ôm, trong lòng vô cùng vui vẻ, nghĩ thầm từ nay về sau, mặc kệ hai người lại làm động tác thân mật gì đi nữa, cũng không cần cố kỵ, quang minh chính đại mà làm, cảm giác này thật sự rất tuyệt, nhưng cô chỉ lén lút vui vẻ ở trong lòng, ngoài miệng vẫn nhịn không được muốn giận dỗi anh, "Anh là Husky sao? Còn muốn vuốt lông?"

Tạ Thanh Nghiên vùi đầu vào vai cô, cọ cọ, "Anh chính là Husky của riêng em, *nước mắt lưng tròng* ~"

Lăng Vi:……

Sao người này có thể không biết xấu hổ như vậy chứ!!

Tạ Thanh Nghiên cọ cọ cổ cô, phát hiện cô hoàn toàn không chống cự, vì thế nhịn không được vừa ngửi ngửi, vừa vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm bên tai cô một cái.

Bên tai là chỗ mẫn cảm của Lăng Vi, bị anh liếm một cái, thân thể phản xạ có điều kiện run lên một chút, lập tức di động trên tay không giữ được, không nhịn được cười mắng: "Nói anh là Husky anh còn muốn liếm!"

Tạ Thanh Nghiên cười nhẹ, hơi thở ấm áp phả ra sau tai cô, lại nghe anh vô lại nói: "Anh liếm bạn gái của mình, em có ý kiến gì không?"

Lăng Vi nhướng mày, bày ra bộ dáng kiêu ngạo, "Bạn gái anh không đồng ý cho anh liếm.

"

"Anh mặc kệ, bây giờ đều là của anh, anh thích liếm chỗ nào thì liếm chỗ đó!" Nói xong lại dùng một tay đè cô lên trên sô pha, duỗi tay ra bắt đầu gãi gãi da thịt của cô.

Lăng Vi cười đến thiếu chút nữa không thở nổi, vừa cười còn vừa dỗi anh, "Gọi anh là Tạ ba tuổi quả nhiên không sai, ha ha…… Có ai yêu đương như anh không?…… Ha ha, y như bạn nhỏ học mẫu giáo vậy…… Ha ha ha ha, không được, em sắp cười chết rồi, anh ơi, anh ơi…… Ba ba…… Ha ha ha, tha cho em đi……"

Thẳng đến khi cô cười đến mặt đỏ bừng, lúc này Tạ Thanh Nghiên mới lưu luyến buông cô ra, Lăng Vi bình ổn hơi thở, tức giận nói: "Anh cứ khi dễ em đi, một chút cảm giác yêu đương cũng không có.

"

Tạ Thanh Nghiên lại sáp lại gần hỏi: "Em nói cái gì?"

"Em nói, một chút cảm giác… Ngô!" Lăng Vi còn chưa nói xong, giây tiếp theo đã bị Tạ Thanh Nghiên hôn.

Mặc dù hai người không phải lần đầu tiên hôn môi, nhưng lần này tuyệt đối là lần thân mật nhất, Tạ Thanh Nghiên quỳ gối ở trên sô pha, đè nửa người lên người cô, Lăng Vi duỗi tay ôm cổ anh, thân thể hai người dính sát vào nhau, môi lưỡi giao triền, hơi thở giao hòa, hận không thể hòa linh hồn và thể xác của cả hai làm một.

Đều là người trưởng thành, một khi động tình thì có lau súng cướp cò cũng rất bình thường, hai người dán sát như vậy, Lăng Vi dễ dàng nhận ra thân thể của anh có biến hóa, nhịn không được lén lút xê dịch thân thể, hành động nho nhỏ này lại bị cái lão lưu manh Tạ Thanh Nghiên chộp tới đùa giỡn cô.

"Sao hả, không cho cọ sao?"

Lăng Vi:……

"Vậy em nên sớm làm quen một chút mới được, một ngày nào đó có thể sẽ không phải cọ nhẹ nhàng như vậy đâu.

"

Lăng Vi nghiến răng nghiến lợi: "Anh mau câm miệng đi!"

Tạ Thanh Nghiên sảng khoái cười ra tiếng, "Làm sao bây giờ, em đáng yêu như vậy, anh có thể ngồi ở chỗ này đùa giỡn với em cả ngày đó.

"

"Có quỷ mới đùa giỡn cả ngày với anh!"

"Anh đùa giỡn với em, không đùa giỡn với quỷ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!