Chương 4: (Vô Đề)

Editor: Hạ Tần

Reup: Mèo Tai Cụp

Đời trước Lăng Vi sống đến 32 tuổi, cách cái xưng hô cô em này một khoảng rất xa, lúc này lại đột ngột nghe thấy, cảm thấy rất mới mẻ, hơn nữa còn là nghe được từ trong miệng Tạ Thanh Nghiên, thì càng hiếm lạ hơn.

Đời trước cô cũng không xa lạ với cái tên Tạ Thanh Nghiên này, dù sao cũng là ông chủ lớn tiếng tăm lừng lẫy trong giới thương nghiệp, báo chí tạp chí, đài truyền hình phỏng vấn, thường xuyên có thể nhìn thấy anh.

Nhưng Tạ Thanh Nghiên cũng không lui tới với người trong giới giải trí , cho nên cho dù Lăng Vi biết người này, cũng chưa bao giờ tiếp xúc với anh.

Đêm nay lúc ở trong đại sảnh xa xa nhìn thấy anh, Lăng Vi lập tức cảm thấy anh chắc là loại người thành thục ổn trọng, ít khi nói cười, nhưng vừa rồi nghe giọng điệu của anh khi nói chuyện với bạn bè, lại là kiêu ngạo, mà lúc này đối mặt với sự câu dẫn của cô, lại là một bộ dạng lưu manh bất cần đời, đặc biệt bộ dạng trên mặt mang theo ý cười gọi cô là cô em, quả thực chính là công tử phong lưu tiêu chuẩn.

Người đàn ông này trở mặt cũng quá nhanh rồi!

Lăng Vi rất nhanh đã ý thức được, hành động vừa rồi của mình có chút lỗ mãng, cô không nên ở trong tình huống vẫn chưa hiểu biết về đối thủ đã mạo muội ra tay.

Nhưng Tạ Thanh Nghiên không phải cứ tùy tiện là có thể gặp gỡ, thật sự là cơ hội hiếm có, cho dù cảm giác được sự nguy hiểm, thì cô vẫn muốn thử một lần, thất bại cũng không có gì tổn thất, nhưng lỡ như thật sự thành công thì sao?

Trên mặt Lăng Vi treo ý cười, trong lòng đã có chủ ý, thấy Tạ Thanh Nghiên không nóng nảy thu hồi tay lại, dứt khoát vẽ vòng tròn vào trong lòng bàn tay của anh, đè thấp tiếng nói: "Tôi đúng thật là đang tự tiến cử, nhưng làm ấm giường thì xin miễn.

"

Tạ Thanh Nghiên đưa mắt nhìn chằm chằm mặt cô, trong đáy mắt có một tia ý cười, "Còn có loại chuyện này?"

Lăng Vi chớp chớp mắt nhìn anh, nói: "Tự giới thiệu một chút, tôi tên Lăng Vi, Lăng trong rạng sáng, Vi trong tường vi.

" Cô nói xong còn viết lên trên lòng bàn tay của anh một lần, sau khi xác định anh xem hiểu rồi lại nói tiếp: "Chỗ tôi có một đề nghị không tồi, anh có muốn nghe thử hay không?"

Ánh mắt của Tạ Thanh Nghiên lướt qua ngón tay ngọc nhỏ dài của cô một lượt rồi nói: "Tình nguyện lắng nghe.

"

Lăng Vi ngồi thẳng người, thu hồi biểu tình quá mức tuỳ tiện ở trên mặt, muốn cho bản thân trông tương đối có sức thuyết phục hơn, "Anh xem, anh bị bịa đặt thành đồng tính luyến ái lại bị ép đi coi mắt, xét đến cùng thì cũng bởi vì anh còn độc thân, mà anh độc thân ba năm, khẳng định có lý do độc thân, cân nhắc hai bên, tôi cảm thấy anh hẳn nên tìm một người bạn gái có thể làm anh thoát khỏi cảnh một mình lại có thể giữ gìn quyền lợi độc thân của anh, nói một cách đơn giản chính là tình nhân giả.

"

Tạ Thanh Nghiên thay đổi dáng ngồi, thoải mái dựa vào sô pha, một tay chống trán, "Sau đó?"

"Sau đó…… tôi cảm thấy tôi có thể đảm nhiệm nhân vật tình nhân giả này.

"

Tạ Thanh Nghiên cười khẽ ra tiếng, "Thú vị, nhưng vì sao tôi lại phải chọn cô?"

Lăng Vi sớm đã có chuẩn bị tâm lý, dự đoán trước nói: "Đầu tiên, tôi rất xinh đẹp, tiếp theo, tôi thật sự rất xinh đẹp, cuối cùng, tôi thật sự vô cùng xinh đẹp!"

Tạ Thanh Nghiên:……

Anh lớn như vậy, đã gặp qua người không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy qua người không biết xấu hổ đến như vậy, quả thực được rửa mắt rồi.

Lăng Vi nói xong còn tự mình phụt cười một tiếng, "Đừng nghiêm túc như vậy, tôi chỉ đùa một chút thôi, vẻ ngoài xinh đẹp đúng thật là lý do thứ nhất  tôi tự tiến cử, nhưng quan trọng nhất chính là, tôi không có nhiều ý đồ với anh.

"

"Không có nhiều ý đồ, nhưng vẫn là có ý đồ.

" Trong mắt Tạ Thanh Nghiên mang ý cười, nhưng này ý cười lại là làm người ta nhìn không ra ý tứ.

"Thứ nhất tôi không cần tiền, thứ hai không cần sắc, thứ ba không cần tình cảm, chỉ cần cái danh hiệu bạn gái của Tạ Thanh Nghiên mà thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!