Một đống người vây quanh cái bàn dài màu trắng để quay phim chụp hình, nụ cười hoàn mỹ tươi tắn trên mặt mẹ Tạ không chê vào đâu được, cẩn thận lột vỏ trứng cho Tạ Tử Du, công việc này vốn do chị A Tuệ làm, nhưng mẹ Tạ ghét bỏ thân hình của bà ấy quá mập, đứng ở đó có cảm giác tồn tại quá mạnh, cho nên đã kêu bà ấy đi rồi, chị A Tuệ đáng thương hôm nay mới 5 giờ sáng đã dậy trang điểm, còn trang điểm theo tông hồng học từ trên mạng, nghe nói có thể làm người béo gầy đi năm cân, nhưng đừng nói là năm cân, cho dù thật sự gầy đi 10 cân, thì khuôn mặt bánh nướng lớn của dì ấy không thể nghi ngờ sẽ che hết màn hình.
Mẹ Tạ lột xong trứng gà, lại quậy sữa bò cho nhóc con, nụ cười hòa ái kia, ánh mắt hiền lành kia, tuyệt đối là người bà nội tốt nhất trên đời này, mà ở phía sau cách đó không xa, lão Nghiêm đang yên lặng tản ra hơi thở u oán, công việc quậy sữa bò kia vốn là của ông mới đúng, vì để lên hình, hôm nay mới 5 giờ sáng ông đã ủi bộ tây trang, ủi đến mức bộ tây trang còn cứng hơn cả giấy cứng, kết quả lại chỉ có thể đứng ở xa xa mà nhìn.
Lão Nghiêm cảm thấy bà chủ thay đổi rồi, bà đã không còn là một bà chủ thích diễn vai Mary Sue máu chó như trước kia nữa, bà đã biến thành một bà chủ tàn nhẫn vô tình gây rối vô cớ rồi! Không cho ông làm biên kịch thì thôi, bây giờ ngay cả việc xuất hiện một giây trên khung hình cũng không cho ông, cuộc sống này thật sự không thể sống nổi nữa!
Đang lúc mẹ Tạ đang diễn trong cảnh đẹp thì rốt cuộc cũng có người mắt sáng phát hiện, nhân vật lớn Tạ gia đang đứng với đám người ở bên ngoài bị bọn họ vắng vẻ đã lâu! Vì thế vội vàng lôi kéo tổng đạo diễn đến chào hỏi.
Tổng đạo diễn của tiết mục gầy gò y như chiếc lá khô, run run rẩy rẩy vươn tay ra, kích động đến mức nói cà lăm: "Cảm ơn…… Ngài Tạ.
"
Nụ cười nhạt trên mặt Tạ Thanh Nghiên làm người ta cảm thấy như tắm mình trong gió xuân, anh cũng vươn tay lễ phép bắt tay với đạo diễn, nói: "Không cần cảm ơn.
"
Mọi người:……
Lăng Vi cảm thấy sự tồn tại của mình chính là vì có thể đúng lúc đánh vỡ bầu không khí xấu hổ của ngài Tạ, tuyệt đối là một nhân vật quan trọng.
Vì thế cô ở bên cạnh tiếp lời: "Đạo diễn Liễu chào ông, tôi là Lăng Vi.
"
Tổng đạo diễn cảm thấy Lăng Vi xuất hiện đúng lúc quả thực giống như một thiên sứ, "Cô Lăng chào cô chào cô.
" Nói xong lại muốn duỗi tay bắt tay với cô.
Kết quả không đợi Lăng Vi duỗi tay, đã thấy Tạ Thanh Nghiên duỗi tay ôm cô vào trong lòng ngực, nói với đạo diễn Liễu: "Mau đi quay đi.
"
Đạo diễn Liễu cũng không rảnh lo chuyện có thể bắt tay với Lăng Vi hay không liên tục gật đầu, ngay sau đó xoay người tiếp tục chỉ huy quay phim.
Lăng Vi và Tạ Thanh Nghiên vừa xuất hiện trong khung hình, toàn bộ hình ảnh xinh đẹp đều lập tức bay lên trời, giống như bối cảnh tự có hiệu quả vậy.
Nhiếp ảnh gia cũng không cần tìm góc độ, chỉ cần chỉnh ánh sáng tốt, phổ hình ảnh bình thường cũng có thể chụp ra được ảnh đẹp, tình hình này khiến nhiếp ảnh gia kích động chịu không được, thiếu chút nữa đã quỳ xuống chụp luôn rồi.
Hai người ở trong khung hình thật sự quá xứng đôi, quả thực giống như một đôi tình nhân vậy!
Mẹ Tạ nhìn hai người cùng ngồi vào bàn, lại bĩu môi, không mấy vui vẻ nói: "Hai con tới thật sớm nha.
" Vai chính cũng đã tới rồi, bà cũng không còn được chơi nữa.
Tạ Thanh Nghiên nhìn mẹ mình cười cười, "Nếu còn không tới, nhựa phim cũng bị mẹ chơi hết.
"
Mẹ Tạ bưng ly hồng trà lên uống một ngụm, cười nói: "Con là quỷ hẹp hòi hả? Chỉ có mấy bức ảnh cũng không cho mẹ chơi?"
"Người ta tới làm chính sự.
" Tạ Thanh Nghiên bày ra bộ dáng như đang giảng đạo lý.
"Chụp mẹ không phải chính sự sao? Mẹ cũng đâu phải người không đứng đắn gì!"
Lăng Vi:……
Tổng đạo diễn thấy Lăng Vi đã trình diện, liền sắp xếp riêng cho cô một phân đoạn quay, mỗi vị khách mời đều có một phân đoạn, trước khi bắt đầu mỗi số tiết mục một bản, sau khi kết thúc lại là một bản nữa, mà nội dung câu thoại trước đó Lý Ý đã đánh xong bản thảo cho cô rồi, đều là một vài ngôn ngữ thông dụng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!