Editor: Hạ Tần
Reup: Mèo Tai Cụp
Hai ngày sau Lăng Vi theo lời chị Triệu giao phó, mặc trang phục lộng lẫy tham dự vũ hội.
Bởi vì địa điểm là hội sở tư nhân xa hoa, cho nên Trần Tiểu Nhược phải mặt dày đi mượn anh trai cô một chiếc xe tự xưng là bảo mã (BMW) ở trong nước, mặc dù giá cả không thể so sánh với hàng nhập khẩu, nhưng tấm biển "Chớ có sờ tôi" đặt ở nơi đó, thì nó vẫn có chút giá trị.
Nhìn vẻ mặt tiểu nhân đắc ý của Trần Tiểu Nhược, Lăng Vi hùng hổ khoác lác, "Chị bảo đảm, không bao lâu nữa, khi chúng ta ra cửa sẽ có xe bảo mẫu xa hoa chờ đón.
"
Trần Tiểu Nhược thử nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe, nói: "Bây giờ vẫn chưa tối, tại sao lại bắt đầu nằm mơ rồi?!"
Lăng Vi nhướng mày, "Không tin? Chúng ta cứ chờ xem.
"
Trần Tiểu Nhược bĩu môi, đổi đề tài, "Chị Vi, chị thật xinh đẹp, vũ hội đêm nay, khẳng định chị sẽ là người nổi bật nhất.
"
Lăng Vi mím môi cười, "Đương nhiên.
"
"Nhưng mà, cứ mặc chiếc váy này mãi, đụng phải người quen không tốt lắm đâu, Chị Triệu cũng sẽ mắng chị đó.
"
Lăng Vi không thèm để ý: "Không sao cả, chỉ cần chị đủ xinh đẹp đủ cuốn hút, chị ta sẽ không nói gì đâu.
"
Trần Tiểu Nhược:……
Mặc dù lời này không có gì sai, nhưng tự mình khen mình như vậy, có phải quá không biết xấu hổ rồi hay không?
Tới hội sở rồi, Lăng Vi để Trần Tiểu Nhược ở tại trong xe, một mình đi vào trong.
Đời trước cô không có bối cảnh không có chỗ dựa, sau khi lăn lộn trong giới giải trí muôn hình vạn trạng mười năm, vẫn có thể luôn giữ vững được giới hạn, giữ mình trong sạch, không để bùn lầy dính thân, cũng không phải chỉ dựa vào may mắn mà có được, phải có ánh mắt, phải biết chơi thủ đoạn, những cái đó đều không thể thiếu, nói về đấu đá lẫn nhau, cô nhiều ít gì cũng có thiên phú, chỉ là cuối cùng lại thua ở trong tay Diệp Tử Sở mà thôi.
Trong khoảnh khắc ung dung đi vào đại sảnh, Lăng Vi theo thói quen hất cằm lên cao, tự nhiên hào phóng đi về phía đám đông, loại khung cảnh xa hoa truỵ lạc, ngợp trong vàng son danh lợi ở trước mắt này, tuyệt đối chính là sân nhà của cô.
Cho dù lúc này cô vẫn là một người trong suốt vô danh tiểu tốt, nhưng bề ngoài quá mức mỹ diễm lóa mắt kia của cô, vẫn khiến cô nhanh chóng trở thành tâm điểm của toàn hội sở, rất nhiều quý ông đã âm thầm xoa tay hầm hừ, chuẩn bị muốn tiến lên biểu hiện một phen.
"Lăng Vi, bên này.
" Một người phụ nữ gần bốn mươi tuổi, dáng người mập mạp vẫy tay với Lăng Vi.
Lăng Vi đến gần cô ta, lễ phép lên tiếng: "Chị Triệu.
"
Người phụ nữ trung niên mập mạp béo ú này, chính là Triệu Như Ý bị Lăng Vi đánh giá kém.
Triệu Như Ý này không có bản lĩnh dìu dắt ngôi sao, nhưng lại dạy cho ngôi sao kinh nghiệm dẫn mối vô cùng phong phú.
Thấy vẻ ngoài của Lăng Vi xinh đẹp, liền tìm mọi cách mang cô tham gia các loại tiệc rượu, vừa mới bắt đầu Lăng Vi còn tưởng rằng Triệu Như Ý muốn tập trung bồi dưỡng cô, trong lòng vô cùng cảm động, cả ngày trước chị Triệu sau chị Triệu mà gọi, nhưng sau khi tham gia tiệc rượu vài lần, cô đã hoàn toàn tỉnh ngộ, Triệu Như Ý làm gì muốn bồi dưỡng cô, rõ ràng là thấy vẻ ngoài của cô xinh đẹp, có thể nịnh mấy ông chủ vui vẻ, mới mang theo cô đi xã giao khắp nơi, thậm chí muốn đẩy cô cho một ông chủ ngành than đá nào đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!