Editor: Hạ Tần
Reup: Mèo Tai Cụp
Lăng Vi thật sự cảm thấy, có lẽ mình đã đi vào một ổ rắn, gặp gỡ một đám bệnh thần kinh (*), cả ngày không có việc gì làm ở nhà chơi trò diễn xuất, lại còn là đóng phim không công, cũng không lên TV, càng sẽ không có giải thưởng, vậy diễn chuyên nghiệp như vậy làm cái gì hả!
[Nguyên văn là "Xà tinh bệnh", có nghĩa là bệnh thần kinh]
Lại còn có người phụ trách viết kịch bản! Lăng Vi rất muốn nói cho lão Nghiêm biết, bây giờ đã không còn lưu hành loại phim Mary Sue máu chó này nữa, bây giờ lưu hành phim ngọt sủng thôi nha!
Mẹ Tạ đi tới thân mật ôm lấy cánh tay của Lăng Vi, dẫn cô đi tới phòng ăn, vừa đi còn vừa thảo luận với cô vai diễn vừa rồi, "Lúc trước dì chỉ nghĩ sẽ chuẩn bị cho con chút lễ gặp mặt, nhưng lại không muốn theo khuôn sáo cũ, vòng tay vòng cổ linh tinh gì đó đều quá phàm tục, cho nên mới nghĩ đến sẽ diễn một vở kịch.
"
Lăng Vi:……
Cô thật không ngại bà lấy vòng tay vòng cổ kia tặng cho cô đâu, cô chính là người tục tằng như vậy đó!
Mẹ Tạ tiếp tục nói: "Chúng ta đều biết con là diễn viên chuyên nghiệp, sợ con nhìn ra sơ hở, cho nên đã tập diễn đến mấy ngày đó, đáng tiếc vẫn là bị hai tên nhãi ranh kia phá hư.
"
Lăng Vi cứng ngắc cười cười, "Dì à, kỹ thuật diễn của dì rất tốt, vừa rồi con thật sự đã bị dì dọa rồi!"
Tạ Thanh Nghiên đi theo phía sau bọn họ, lạnh nhạt thêm một câu: "Quá khoa trương.
"
Mẹ Tạ quay đầu lại trừng anh một cái, hỏi Lăng Vi, "Con cảm thấy dì diễn tốt sao?"
Có cần phải nghiêm túc như vậy hay không? Có phải mọi người còn muốn ngồi xuống mở hội nghị, sau đó ghi chép lại hay không?!
"Khi dì ngồi uống trà nhìn vào mắt con, con cảm nhận được trong ánh mắt của dì diễn rất có thần, giống mang theo con dao vậy.
" Nếu đã được gọi là người chuyên nghiệp, Lăng Vi đương nhiên cũng muốn xuất ra vài lời bình chuyên nghiệp rồi.
Mẹ Tạ giống như gặp được tri âm, vui vẻ nói: "Có phải là như vậy hay không?" Nói xong bà rũ mắt xuống, lại bỗng nhiên ngẩng lên, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo vô tình, giống như có ẩn giấu con dao băng vậy.
Lăng Vi che ngực, nói: "Dì à, dì đừng nhìn con như vậy, con sợ lắm.
"
"Ha ha ha, con biết không, vì có được cái ánh mắt này, dì đã luyện thật lâu, còn tham khảo mấy nhân vật mẹ chồng ác độc ở trong mấy bộ phim truyền hình nổi tiếng như《 Mẹ kế xinh đẹp của tổng tài bá đạo 》, 《 Mẹ chồng ác chịu khổ ký 》, 《 Lục đục với nhau 》, 《 Mẹ kế 》nữa, rất có thu hoạch đó.
" Mẹ Tạ rất đắc ý nói.
Lăng Vi:……
Làm người tốt không được sao? Vì sao phải cố gắng làm mình trở nên xấu xa chứ?
"Dì à, vừa rồi dì nói kịch bản là do lão Nghiêm viết sao?"
Mẹ Tạ gật đầu, rất vui vẻ nói, "Lão Nghiêm rất có tài năng, mẹ cảm thấy để ông ấy làm quản gia là mai một ông ấy, ông ấy nên đi làm biên kịch! Lúc không có việc gì làm, mẹ sẽ dựa theo câu chuyện ông ấy viết ra, sau đó chơi trò diễn xuất với những người khác trong nhà, nhưng cảm thấy diễn loại nhân vật như mẹ chồng ác độc vẫn có cảm giác hơn!"
Lăng Vi:……
"Dì à, dì đã từng là diễn viên sao?"
"Không phải, chính xác là dì đã từng mơ mộng làm một diễn viên, nhưng sau khi học cấp ba xong, ba của Thanh Nghiên liền lừa dì về nhà, sau đó vẫn luôn làm một bà chủ của gia đình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!