Chương 142: Phiên ngoại lam nhược 2

Lần gặp nhau ba năm trước, cô không quản được trái tim mình, một bên tình nguyện cứ nghĩ rằng có thể tranh giành tình cảm, thậm chí nhân lúc say rượu mà ép buộc phát sinh quan hệ với anh, kết quả vẫn là cô tự làm tự chịu.

Nhưng thời gian chính là thuốc tẩy trắng tốt nhất, cô sớm thoát khỏi cảnh tình cảm khốn khó năm đó, thậm chí thầm cảm ơn người đàn ông này, nếu không có sự trợ giúp của anh, cô cũng không có được cậu con trai đáng yêu như thế.

Nhưng bây giờ Lăng Vi đã có gia đình được người người ao ước, anh vẫn còn nhớ nhung người ta hình như không tốt lắm nhỉ?

Lam Nhược liếm môi một cái, đắn đo nói: "Đã nhiều năm rồi, anh còn chưa bỏ được sao?"

Lục Khuynh ngẩn ra, mau chóng hiểu được ý trong lời cô, vội vàng xua tay: "Lúc đó sau khi biết mình vĩnh viễn không có cơ hội, tôi đã bỏ được rồi, một lần thầm mến mà thôi, cũng không phải mối tình đầu, không đến mức độ ghi lòng tạc dạ."

Lam Nhược liếc nhìn anh, "Tôi thấy anh vẫn để ý cô ấy đấy."

Lục Khuynh thở dài nói: "Bây giờ cô ấy còn nổi tiếng hơn cả tôi, ngày nào tổng giám đốc Tạ cũng lên Weibo phát cẩu lương, thỉnh thoảng truyền thông sẽ đưa tin về cô ấy, không muốn để ý cũng khó đó."

Lam Nhược: …

Xem ra là cô nhạy cảm quá rồi.

Lại nghe Lục Khuynh nói tiếp: "Năm đó ba chúng ta hợp tác, cô ấy mới chỉ là người mới, không ngờ chớp mắt một cái còn nổi tiếng hơn cả chúng ta."

Lam Nhược cười khẽ: "Ai bảo cô ấy có ông chồng sủng vợ phát cuồng làm chi, chỉ hận không thể cho cô ấy những tài nguyên tốt nhất giới giải trí."

Lục Khuynh nghe vậy cũng cười theo, ánh mắt lại dừng ở người Đoàn Đoàn, nói: "Còn cô thì sao? Chồng là người trong giới hay bên ngoài?"

Lam Nhược dừng lại hai giây, rũ mí mắt nói: "Anh ấy là người ngoài giới, chúng tôi quen nhau ở Mỹ."

Lòng Lục Khuynh bỗng cảm thấy lòng chua xót một trận, đầu chợt lóe qua khung cảnh cô uống rượu năm đó, mặt lộ nét cười yếu ớt: "Cho nên lần này cô và anh ta về nước phát triển à?"

Lam Nhược lắc đầu, "Chúng tôi ly hôn rồi, Đoàn Đoàn ở cùng tôi."

Lục Khuynh: …

Lượng tin tức này thật sự quá nhiều, anh tiếp thu không được hiệu quả cho lắm.

Vì vậy ba năm qua, cô kết hôn sinh con rồi về nước.

"Một mình nuôi con chắc là vất vả lắm."

"Không đâu, Đoàn Đoàn rất ngoan ngoãn."

Khi đang nói chuyện, xe nhanh chóng tới trường học mới của Đoàn Đoàn, Lam Nhược cứ nói cảm ơn mãi mới bế Đoàn Đoàn xuống xe, sau đó chạy chậm vào trường.

Lục Khuynh nhìn bóng lưng cô ngày càng xa qua cửa sổ xe, thở dài không tiếng động.

Lúc này trợ lý đứng sau mới không nhịn được nhỏ giọng thốt lên kinh ngạc: "Trời ạ, thế mà Lam Nhược đã kết hôn sinh con, con còn lên mẫu giáo rồi, cô ấy giấu giếm giỏi thật đấy!"

Lục Khuynh quay đầu lại lườm anh ta một cái, nói: "Cậu coi như không nghe thấy gì đi, nếu dám tiết lộ ra ngoài thì tôi sẽ là người đầu tiên tiêu diệt cậu."

Trợ lý sợ hãi vội vàng che miệng lại.

"Đi thôi, về nhà." Lục Khuynh tựa vào ghế dựa, nhẹ giọng nói, hơn bốn giờ phải chụp mặt trời mọc, sau đó anh sẽ về ngủ bù.

"Anh Lục, hôm qua anh Hủy gửi một kịch bản đến cần anh phải xem xong trong hôm nay, sau đó cho anh ấy câu trả lời chắc chắn, em in kịch bản ra đặt trên bàn sách của anh rồi, lúc về anh nhớ xem nhé."

"Cái bộ phim truyền hình tiên hiệp lần trước cậu ấy nói à?" Lục Khuynh không kiên nhẫn nói, anh đã nói khoảng thời gian này không muốn nhận phim truyền hình, người đại diện vẫn ngoan cố nhét kịch bản qua.

Trợ lý tận tình khuyên nhủ nói: "Bộ phim này thật sự rất hay, là tác phẩm lớn hiếm hoi trong hai năm vừa rồi nên anh Huy không muốn anh bỏ qua."

"Tác phẩm lớn?" Lục Khuynh đột nhiên ngồi dậy, quay đầu nhìn trợ lý, nói: "Đã xác định nữ chính chưa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!