Chử Dạng cứ như vậy trơ mắt nhìn Từ Nam Diệp ăn hết một xiên cánh gà.
Cô là người đặt cơm hộp, cô là người lựa món ăn, dựa vào cái gì lại bởi vì trò đùa tên người nhận cơm hộp mà cô phải chắp tay nhường cho anh.
Chử Dạng quyết định vùng lên phản kháng.
Bên đây Từ Nam Diệp tiếp tục cầm lấy xiên đùi gà, Chử Dạng nhanh tay lẹ mắt, đột nhiên đứng nửa người lên, duỗi tay xuất kích giật lấy xiên đùi gà.
Có vẻ người đàn ông đã sớm có phòng bị, nâng cánh tay lên, Chử Dạng chụp được phía trên khuỷu tay anh.
Chử Dạng lại dùng tay kia chụp lấy.
Từ Nam Diệp híp mắt, tay vòng lấy eo cô ấn một cái. Vì trọng tâm của Chử Dạng không vững nên lập tức ngã xuống trên người anh.
Phải thừa nhận là khí lực của lão biến thái khá lớn, cô lớn như vậy đột nhiên ngồi trên đùi anh, vậy mà anh động cũng không động một chút nào.
Vòng eo bị giữ chặt gắt gao, Chử Dạng lắc lắc chân cũng chỉ vô ích.
Cô kháng nghị: "Cho tôi ăn."
Vẻ mặt Từ Nam Diệp nhàn nhạt: "Không cho."
Chử Dạng hừ hừ, nhìn đùi gà gần trong gang tấc, duỗi tay há mồm cắn qua.
Từ Nam Diệp lại đưa đùi gà ra xa, nhẹ nhàng gãi gãi ở trên eo của cô.
Chử Dạng lẩm bẩm, mông bất an giật giật, càng chiến đấu càng mạnh mẽ, thề muốn đem khối đùi gà kia ăn vào trong miệng.
Cô giống một con mèo nhỏ vì đồ ăn mà không ngừng hướng trên người chủ nhân trèo lên cọ xát.
Từ Nam Diệp nhìn cô càng đoạt càng hăng say, dần dần anh cũng theo cô đùa giỡn.
Ngồi xem cô tốn công vô ích, miệng phồng lên giận dỗi, anh thấp giọng cười lên tiếng, nhéo mũi cô, có chút bất đắc dĩ "Đồ ngốc, trên bàn còn nhiều như vậy, em tại sao phải một hai đoạt lấy đùi gà từ trong tay anh?"
Chử Dạng: "……"
Cũng không biết có phải do đã cùng cô đùa mệt mỏi, Từ Nam Diệp cũng không tiếp tục cùng cô dây dưa, cúi đầu cắn đùi gà.
Mùi thơm và vị thì là của đùi gà bỗng nhiên được phóng đại mấy lần, hơi nóng tranh nhau tỏa ra từ khu vực bị cắn.
Quá thơm.
Chử Dạng bám lấy bờ vai của anh, a ô một tiếng tiếp tục cắn.
Bởi vì bên trong đùi gà quá nóng, mặt cô liền vặn vẹo, nhưng hàm răng thì vẫn như cũ gắt gao cắn chặt ở trên miếng thịt không chịu từ bỏ.
Trong lúc gặm đùi gà, Từ Nam Diệp ăn tao nhã, Chử Dạng ăn một cách táo bạo.
Hai bên không đối xứng, bức tranh trông thật xấu, Chử Dạng khịt mũi hai cái rồi há miệng hai ba lần nuốt luôn đùi gà vào bụng.
Bỗng nhiên, Từ Nam Diệp kêu cô: "Dạng Dạng"
Chử Dạng cho rằng anh đang muốn giáo huấn cô, liền rất nhanh tranh thủ thời gian cắn thêm một cái đùi gà.
"Em đem tên họ người nhận trên hóa đơn sửa lại."
"A?" nhất thời Chử Dạng không kịp phản ứng, đến khi biết anh nói cái gì thì chột dạ sờ sờ chóp mũi "Trường học chúng tôi rất nhiều người đặt tên như vậy, tôi chỉ là đi theo trào lưu mà thôi."
Từ Nam Diệp không nói gì, ánh mắt cũng không có từ trên mặt cô dời đi nơi khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!