Lần đầu tiên ba người trong Nhóm 01 cảm thấy xấu hổ vì ánh mắt sùng bái của các nhóm khác.
Chử Dạng ho nhẹ: "Trước tiên đem cho cô Dư xem phần đã hoàn thành tốt đi."
Cô kéo ngăn kéo ra, xốc hai cái trong mấy mảnh vụn thiết bị, tiếp theo nhíu mày lại mở ngăn kéo bên cạnh ra.
Tuệ Hạnh cảm thấy có chút không đúng: "Đàn chị, làm sao vậy?"
"Hôm qua hai đứa thấy chị để đồ vào trong ngăn kéo đúng không?" Chử Dạng chỉ chỉ vào ngăn kéo mà cô vừa lục lọi cũng không tìm được cái gì "Chị nhớ rõ ràng là đã đặt ở đây, chẳng lẽ là chị nhớ nhầm?"
Trầm Ti Lam nghe vậy cũng nhíu mày: "Chị đặt ở trong ngăn kéo này."
Chử Dạng lấy ra tất cả linh kiện bên trong ra ngoài, vươn tay mò vào bên trong ngăn kéo, trống rỗng.
Cô có chút ngốc: "Kỳ quái."
Ba người lại lục tung hết các ngăn kéo khác tìm hết một lượt nhưng cũng không tìm thấy cái gì.
Ba người họ đều nhớ rất rõ ràng, chắc chắn là đã cất vào trong ngăn kéo.
Tất cả các dụng cụ và linh kiện trong phòng thí nghiệm đều được dùng chung nên các ngăn kéo từ trước đến nay đều khép hờ. Mỗi đêm, người cuối cùng rời đi sẽ phụ trách việc khoá cửa. Cũng có người cho rằng cầm theo notebook đi tới đi lui rất mệt mỏi nên dứt khoát đem notebook để ở trong phòng thí nghiệm.
Không có ai sẽ nghĩ rằng việc đặt các dụng cụ đã được hoàn thành một nửa trong phòng thí nghiệm có cái gì không an toàn.
"Bị người khác lấy rồi," Chử Dạng rốt cuộc xác định, "Có lẽ là dùng để tham khảo cách gắn và hàn mạch điện, thử chờ xem có ai trả về không."
Ba người đứng ở bên cạnh bàn thực nghiệm, sắc mặt đều có chút khó coi.
Mỗi ngày ở trong phòng thí nghiệm vẽ và điều chỉnh từ bản phác thảo CAD đến bảng mạch in thành phẩm. Trong phòng chế tạo bảng mạch in tràn đầy mùi Clorua, các mảnh vụn của tấm bảng cứng văng khắp nơi khi máy khoan bắt đầu khởi động. Chử Dạng đã ngồi trong môi trường như thế này ước chừng mấy ngày mới rốt cuộc in ra được bảng mạch điện CAD hoàn mỹ.
Tiếp theo, cô lại tiếp tục đi hàn, thậm chí tay còn bị bút hàn làm cho bị phỏng rất nhiều lần. Đối với sinh viên kỹ thuật, so với máy tính xách tay, việc mất bảng mạch điện, là nơi ngưng tụ vô số tâm huyết, càng đau đớn và tuyệt vọng hơn.
"Lát nữa em muốn đi văn phòng của cô giáo Dư để báo cáo tiến độ của dự án," Tuệ Hạnh cắn môi, trong mắt có chút lo lắng, "Làm sao bây giờ?"
Chử Dạng: "Hay tụi em tìm lại một lần nữa xem, hỏi những người khác một chút xem sao. Chị sẽ đến văn phòng của cô giáo Dư trước để nói chuyện với cô."
Sau khi nói xong, cô liền rời phòng thí nghiệm.
Tuệ Hạnh đến quầy lễ tân nằm phía trước phòng thí nghiệm hỏi, trong khi Trầm Ti Lam thì phụ trách kiểm tra lại tất cả các ngăn kéo trống của bàn thực nghiệm."
Có người biết nhóm bọn họ bị mất bảng mạch điện liền đoán: "Có thể là do tổ khác trộm."
Hầu hết các dụng cụ điện tử đều sẽ dùng đến bảng mạch này, nhưng độ phức tạp của mạch và các thiết bị được sử dụng sẽ có một chút khác nhau.
Dự án của cuộc thi là do hội đồng soạn thảo ra, nhóm làm ra thiết bị điện tử giản dị nhất với hiệu quả cao nhất trong các hạng mục sẽ là nhóm thắng cuộc. Điều này tương đương với một đề toán ứng dụng toán học, có rất nhiều người đáp đúng, nhưng đưa ra được ý tưởng tối ưu nhất để giải đề sẽ được điểm tối đa.
Nội dung dự án của Nhóm 01 không phải là bí mật, nhưng phần mềm mã và phần cứng bảng mạch in đều thuộc về nội dung thi đấu chỉ có tổ viên biết.
Nếu có thể tham gia thi đấu đều là những người có năng lực nên không ai có thể cặn bã mà làm cái loại việc này.
Hơn nữa, Nhóm 01 lên văn phòng ba ngày, cô giáo Dư đã nói rõ là cô đặt kỳ vọng rất lớn vào nhóm này. Trong lúc nhất thời, các nhóm khác trong lòng thở dài một hơi, cảm thấy may mắn khi mình không thuộc nhóm này, nếu không hiện tại chắc chắn đã tự kỷ rồi.
Có một nam sinh mới từ văn phòng trở về, thấy Trầm Ti Lam cùng Tuệ Hạnh còn đang ở trong phòng thí nghiệm liền vội vàng gọi bọn họ đến văn phòng.
"Chử Dạng đang bị mắng, hai người các cậu mau đi xem một chút đi."
"Em đi tìm đàn chị đi," Trầm Ti Lam lạnh lùng nói, "Anh đi phòng điều khiển một chuyến."
Tuệ Hạnh gật đầu: "Được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!