Chương 40: (Vô Đề)

Nơi này nhiều người như vậy, cô căn bản không biết Từ Nam Diệp đang ở đâu.

Chử Dạng đang mất mát, Sùng Chính Nhã tiến lên đi đến bên cạnh cô, dùng giọng nói thì thầm chỉ hai người có thể nghe được "Em rất xinh đẹp."

"Cảm ơn."

Có vài người tiến lên, ái muội chọt chọt cánh tay Sùng Chính Nhã "Tiểu Sùng tổng của chúng ta tìm được mỹ nhân này từ đâu vậy?"

"Bạn," Sùng Chính Nhã nheo mắt lại, lại lặp lại một lần, "Thật sự là bạn."

Những người khác trong lòng liền hiểu rõ.

Nếu thật sự là bạn thì khẳng định không thể đắc tội được. Ai biết được là thiên kim nhà ai, vẫn là *kính nhi viễn chi là tốt rồi.

(*kính nhi viễn chi = kính trọng nhưng không dám gần; vẻ ngoài thì tỏ cung kính, nhưng trong lòng lại giữ khoảng cách.)

"Em muốn uống rượu không?" Sùng Chính Nhã chỉ chỉ chính sảnh "Em thích rượu vang đỏ hay là champagne?"

Dù sao đều là làm ra từ trái nho, Chử Dạng vẫn thích uống bia hơn

"Cái nào cũng được."

Sùng Chính Nhã vỗ vỗ bả vai cô "Đi thôi, anh dẫn em đi thưởng thức rượu."

Chử Dạng đi sau anh ta vài bước, đi vòng qua mấy cây cột rồi đến chính sảnh. Sùng Chính Nhã đột nhiên nhướng mày, "Bạn của anh cũng ở đó, anh dẫn em đi gặp anh ta."

Cô nhìn theo hướng chỉ tay của Sùng Chính Nhã, cuối cùng cô cũng nhìn thấy người mình muốn tìm.

Người đàn ông cao gầy mặc một chiếc áo sơ mi đen, đôi chân dài được ôm trong chiếc quần tây được may thật tốt bằng tay có nếp xếp cực chất. Toàn bộ tóc được chải lệch ra sau đầu, lộ ra vầng trán mịn màng như ngọc. Một cặp kính gọng bạc giữa chiếc mũi cao thẳng, chiếc cà vạt màu xám phía trên có kẹp cà vạt đính những viên kim cương cám bổ sung cho nhau.

Chính giữa hai ngón tay trắng nõn và gầy đang kẹp lấy chuôi ly rượu thanh mảnh và duyên dáng. Anh đang cùng người bên cạnh nói cười nhẹ nhàng và dịu dàng.

Bên cạnh anh có vài người đang đứng, nam có nữ có nhưng cô chỉ biết Từ Bắc Dã.

Cũng do từ trước đến giờ cô chưa bao giờ cùng anh đến những dịp như thế này thì làm sao có thể biết được bạn bè của anh.

Từ Nam Diệp hoàn toàn không nhìn về phía bên này nên tự nhiên cũng không để ý đến Chử Dạng.

Cô đột nhiên thấy lúng túng.

"Tôi không đi nữa," Chử Dạng nhíu mày, "Vốn dĩ tôi chỉ muốn lên đây nhìn xem thôi."

Sùng Chính Nhã nhận ra cô có chút không thích hợp. Tiếp theo, mày anh ta cau chặt thêm vài phần. Bỗng nhiên anh ta nhớ đến Trần Tiểu là đàn em của Từ Nam Diệp nên cô gái này tự nhiên cũng sẽ là như vậy.

Giọng nói của anh ta lạnh hơn: "Em cũng biết người đàn ông kia đúng không?"

Chử Dạng rũ mắt, không lên tiếng.

"Tôi và cậu ta là bạn cùng nhau lớn lên từ nhỏ", Sùng Chính Nhã đút tay vào túi, tươi cười nghiền ngẫm. "Rõ ràng là cậu ta không quan tâm đến phụ nữ một chút nào. Nhưng cố tình điều đó lại trở thành thứ hấp dẫn phụ nữ nhất. Một đám nữ nhân đều để mắt đến cậu ta. "

Chử Dạng từ lời anh ta buột miệng thốt ra có được một chút tin tức liền hỏi "Các anh là bạn cùng nhau lớn lên từ nhỏ?"

Sùng Chính Nhã tự giễu cười cười "Đúng vậy, nhìn không giống sao?"

"Tôi không phải có ý tứ này."

"Từ nhỏ cậu ấy đã được cẩn thận nuôi dưỡng như một thiếu gia trong biệt thự cao cấp. Còn ba tôi thì sau này mới phát triển. Nói trắng ra là giàu có nhờ đất đai. Đương nhiên là không thể so sánh được với cậu ấy." Sùng Chính Nhã nhấp một ngụm rượu, ngẩng cằm nuốt chất lỏng hơi đắng vào trong cổ họng, giọng điệu nửa thở dài nửa trào phúng, "Anh em của cậu ấy đều không thích tôi lắm, chỉ có cậu ta là có thể làm bạn với tôi.

Em đoán xem là vì sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!