Chương 36: (Vô Đề)

Chử Quốc Hoa có vài chục năm kinh nghiệm giảng dạy nên từ sớm đã luyện được một giọng ca vàng, không cần đến loa để khuếch tán giọng nói trong một giảng đường một trăm người. Khi ông ấy rống lên trực tiếp làm đôi vợ chồng phát ngốc ngay tại chỗ không nói nên lời.

Ông ta thì chỉ coi hai người này là những người còn trẻ, trong đầu óc toàn là tình ái, giận hờn nhưng ông vẫn muốn giành lại công đạo cho bà vợ của mình.

Chử Quốc Hoa đem hộp rau trộn đặt thật mạnh trên bàn cơm, vẻ mặt buồn bã: "Mệt mẹ của các con còn lo lắng sợ các con bận rộn chuyện công việc và học tập, không có thời gian ăn cơm, đến lúc đó lại bị bệnh đau bao tử nên kêu ba lấy một chút thức ăn làm sẵn đem lại đây cho các con cất trong tủ lạnh. Các con thì ngược lại, mỗi tuần chỉ về nhà có một lần còn muốn viện đủ thứ lý do tìm cớ để trì hoãn.

Nếu đã như vậy, từ nay hai đứa cứ coi như ba và mẹ đã chết!"

Chử Dạng tìm thấy khoảng trống giữa những lần thở ra của ba mình nên mở miệng giải thích: " Ba, chuyện không phải như ba nghĩ đâu….."

"Vậy chuyện là như thế nào?" Cô càng nóng lòng giải thích, Chử Quốc Hoa càng cho rằng cô đang chột dạ, "Lúc trước ba đã nói con đừng vội kết hôn, hãy dành nhiều thời gian hơn để kết bạn tìm hiểu trước, con có nghe sao? Hai con có nghe sao?"

Ông chỉ con gái mắng còn chưa đủ còn phải lôi thêm cả con rể vào mắng cùng. 

Đặc biệt là khi nhìn thấy những thứ đáng xấu hổ trên người Chử Dạng, ông ta càng nổi giận hơn.

Chử Dạng á khẩu không trả lời được.

Lúc đó, cô chỉ nghĩ là nếu không nhanh chóng kết hôn, đến lúc đó bụng lớn là ai cũng có thể đoán được Chử Dạng có thai trước khi kết hôn, không nói đến việc sẽ bị nói ra nói vào với lời lẽ có dễ nghe hay không, ba cô chắc chắn sẽ đánh què chân cô.

Chử Quốc Hoa là người bảo thủ trong suy nghĩ. Trước khi Chử Dạng và chị gái 18 tuổi, muốn học hỏi những người khác để tìm đối tượng yêu đương sớm là khó như lên trời. Nếu để ba biết cô và Từ Nam Diệp không phải là quen nhau và yêu đương bình thường trước khi tiến đến kết hôn, hơn nữa còn là bởi vì lúc ấy trong bụng có cái mà không thể không lĩnh giấy chứng nhận, ước chừng sẽ trực tiếp đến tự mình áp giải cô đến am ni cô cạo đầu làm ni cô.

Quá nổi loạn thì sẽ chịu thiệt thòi, đạo lý này mãi cho đến sau khi kết hôn Chử Dạng mới triệt để hiểu ra.

So sánh với sắc mặt chột dạ của Chử Dạng, Từ Nam Diệp có vẻ bình tĩnh hơn nhiều. Đầu tiên là cảm ơn Chử Quốc Hoa, sau đó dùng giọng điệu ôn hòa hỏi ông ta có muốn ăn cháo không.

Chử Quốc Hoa liếc anh "Ba còn có tâm tình để ăn cháo?"

Từ Nam Diệp mỉm cười "Hôm nay thân thể con không được thoải mái. Dạng Dạng khó được xuống bếp nấu cháo cho con, ba không muốn nếm thử sao?"

"……"

Sắc mặt Chử Quốc Hoa thoáng chốc thay đổi.

"Hai đứa vừa mới ăn cháo?"

"Đúng vậy, chỉ là tụi con không cẩn thận làm đổ, còn chưa có kịp dọn dẹp."

Chử Dạng đứng ở bên người Từ Nam Diệp, lặng lẽ nhìn anh làm cái kí hiệu tay "Tuyệt vời".

Khuôn mặt già nua của Chử Quốc Hoa lập tức có chút không kiềm được, lại không bỏ xuống được mặt mũi, chỉ có thể hạ giọng để che đi vẻ xấu hổ "Không cần đâu, ba ăn cơm rồi mới đến đây.", sau đó lập tức lảng sang chuyện khác, "Con tại sao đang êm đẹp thì thân thể lại không được khoẻ?"

Từ Nam Diệp lắc đầu "Có lẽ là gần đây công việc quá mệt mỏi."

"Con làm việc quá nhiều, lại thường xuyên đi công tác, ngày thường cũng nên chú ý nghỉ ngơi," Chử Quốc Hoa bỗng nhiên nhăn mi lại, "Kỳ nghỉ hè con cũng không có ở nhà nhiều."

"Con hiểu rồi."

Người cha già cuối cùng cũng tìm về được chút mặt mũi nên đối với hành vi thiếu tôn trọng  của Từ Nam Diệp lúc trước ông cũng tự động bỏ qua.

Đúng là một người con rể biết ăn nói. Như vậy, buổi tối hôm đó chắc chắn là ông đã nghe lầm.

Chạy một quãng đường xa vậy chắc chắn là không thể chỉ đưa mỗi hộp đồ ăn được, Chử Quốc Hoa luôn phải ngồi lại một lát, thuận tiện sẽ uống một ngụm trà rồi lải nhải hai câu.

"Từ đây đến cuối năm nay con còn có hoạt động gì không?"

Năm nay là một năm thuận lợi, đất nước tham gia vào sự kiện trọng đại. Để chuẩn bị cho ngày lễ quốc khánh vào tháng 10, hầu hết các công việc đối ngoại đều đã được tập trung xử lý xong trước tháng 9. Riêng trong tháng 8, Từ Nam Diệp đã tháp tùng Thứ Trưởng đến Thủ Đô để tham dự Hội nghị các quan chức cấp cao Á – Âu tại châu Á. Trước hội nghị, anh cũng đã đón tiếp các vị khách nước ngoài từ ba nước Châu Á, sau đó còn vội vã chạy đến thủ đô để thảo luận về việc hợp tác với Uỷ viên Tổng Vụ ông Yamada của Nhật Bản về các của vấn đề của Liên minh Bưu Chính Quốc Tế.

Phải đến tháng 9, anh mới rảnh rỗi hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!