Chương 22: (Vô Đề)

Vốn dĩ bây giờ đang là thời gian cao điểm lúc tan học, các trạm xe công cộng chật kín người không còn chỗ, xe cũng khó di chuyển. Trên phần mềm thể hiện đằng trước có hai mươi hoặc ba mươi chiếc xe, tiếng còi xe trước cổng trường xe lẫn với tiếng ồn ào của học sinh tạo nên một khung cảnh sôi động.

Cô gái trẻ dễ thương có vẻ ngoài xuất sắc đứng ở trạm xe buýt công cộng đang nhìn xung quanh có vẻ cũng đang đợi xe.

Có không ít người lặng lẽ đánh giá cô.

Cuối cùng xe đến, cứ tưởng đó sẽ là một chiếc xe Volkswagen, Ford hoặc Chevrolet khá phổ biến và quen thuộc với số đông dân chúng. Kết quả là một chiếc xe hơi bóng lưỡng lái lại đây, hai bên chữ "B" có một đôi cánh, tràn đầy sức mạnh.

Người đẹp xứng siêu xe, mọi người không tránh khỏi phát ra âm thanh thổn thức.

Kết quả cô gái trẻ xinh đẹp lại nghiên cứu bản số xe hết nửa ngày mới yên tâm lên xe.

"……"

Xem ra là cuộc sống của những người có tiền cũng không phải lúc nào cũng quá dư dả.

Từ Nam Diệp nhướng mày, theo bản năng lại cho đây là công lao của Chử Dạng, quay đầu nhìn cô nhàn nhạt hỏi "Không giải thích sao?"

Chử Dạng cắn môi, cười vài tiếng, ngượng ngùng nhìn cậu nhóc bên ngoài xe: "Bạn học, cậu muốn đi đâu à?"

"Quảng trường Liuyi"

Chử Dạng lập tức trả lời: "Ngại quá, không tiện đường," sau đó lại nhìn Từ Nam DIệp gật gật đầu, "Sư phó đi thôi."

Cậu nhóc mất mát há miệng, nói câu ngại quá, liền lùi lại.

Xe hơi chạy nhẹ nhàng trên đường cao tốc.

Chử Dạng chưa hết sốc ấn ngực, thật cẩn thận quan sát vẻ mặt người đàn ông kế bên

Thoạt nhìn anh giống như cũng không có vẻ giận.

Kết quả khi đến nơi, Chử Dạng cười nhẹ nhõm, tay phải đã đặt lên tay cầm cửa ôtô, tay trái lại bị đè lại.

"Làm sao vậy?"

Ngón tay thon dài giữ chặt cổ tay mảnh khảnh của cô, Từ Nam Diệp nhếch môi, nhìn bình thản: "Đi xe không trả tiền?"

Hoá ra là chỉ đợi cô đến lúc này đây.

Chử Dạng bĩu môi, tiếp tục bắt đầu vì mình biện hộ: "Nếu tôi không làm như vậy, người khác còn cho rằng tôi bị người khác bao dưỡng nha."

Từ Nam Diệp dường như hiểu được khó khăn của cô nên không tiếp tục hỏi thêm gì nữa.

Sau đó chỉ vào nhà hàng trước mặt: "Bữa này em mời."

Chử Dạng nhìn bên ngoài nhà hàng trang hoàng lộng lẫy, chửi thầm tiền xe mẹ nó thật quá đắt.

Hai người họ chọn một gian phòng riêng trên lầu hai. Nhà hàng này tuy rằng đắt tiền, nhưng do cách trường học không xa nên vẫn có nguy cơ gặp phải những bạn học có tiền.

Cũng không biết có phải Từ Nam Diệp cố tình lôi kéo cô chọn những món ăn đặc trưng của nhà hàng hay không, khi tính tiền bữa ăn, số tiền đã vượt xa số tiền bình quân trên đầu người của nhà hàng.

Chử Dạng đau lòng ôm túi.

Ngay cả thức ăn do Từ Nam Diệp gắp cho cô cũng không còn ngon miệng nữa.

Do vẫn luôn đau lòng về số tiền nên hiếm khi Chử Dạng không có phát huy được bản chất hay lảm nhảm, đem bữa cơm thành lúc nói về việc trong nhà.

Từ Nam Diệp hỏi cô: "Không muốn ăn?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!