Chương 20: (Vô Đề)

Bầu không khí xấu hổ đến mức bùng nổ.

Chử Dạng không có cách nào giải thích cho một loạt các hành vi không não của mình đêm nay, chỉ có thể đổ lỗi tất cả cho rượu đang quậy phá trên đầu mình.

Sau một vài giây bế tắc, Chử Dạng chậm rãi vươn tay tắt vòi sen.

Cô lau mặt, móc lấy điện thoại ra khỏi ngực, đứng dậy làm bộ như cái gì cũng không biết, ánh mắt vô hồn: "Nhìn lén người khác tắm rửa là hành vi vô đạo đức."

Từ Nam Diệp khoanh tay trước ngực, trên dưới đánh giá cô:"Em mặc quần áo để tắm à?"

"Không được sao?" Chử Dạng ngẩng đầu, giọng điệu nghiêm túc:"Điều nào trong luật pháp quy định tắm rửa cần phải cởi quần áo?"

Không còn cách nào khác nên cô bắt đầu càn quấy.

Từ Nam Diệp liếc nhìn điện thoại cô giấu sau lưng, giọng điệu nhàn nhạt: "Vậy em tiếp tục đi."

Anh nói xong chữ tiếp tục thì người cũng không nhúc nhích đứng bên ngoài bồn tắm nhìn cô.

Vẻ mặt Chử Dạng phức tạp: "Anh có phải là có hơi quá đáng hay không? Màn treo cũng không kéo lại cho tôi?"

"Anh chỉ muốn nhìn xem mặc quần áo như vậy thì tắm rửa như thế nào," Từ Nam Diệp dựa vào tường gạch men sứ, nghiêm khắc nhưng vẫn ung dung, "Anh học tập một chút. Sau này lúc tắm rửa anh cũng không cần phí sức cởi quần áo."

"……"

Mẹ kiếp, cô thật muốn cãi nhau với tên đàn ông này.

Chử Dạng cười lạnh hai tiếng, ném điện thoại di động ra ngoài, giữ chặt cánh tay anh một phen: "Tới đây, vào đi, ba sẽ cầm tay con dạy con làm cách nào mặc quần áo tắm rửa."

Từ Nam Diệp với lợi thế chân dài bước một bước bước vào bồn tắm.

Anh cao hơn Chử Dạng rất nhiều. Cô cầm vòi hoa sen hướng vào đầu anh nhưng chỉ có thể làm ướt được áo sơ mi của anh.

Áo sơ mi trắng không chịu nổi bị tưới nước, ngay lập tức trở nên trong suốt lộ ra dáng người tuy gầy mà rắn chắc của người đàn ông, đường viền xương quai xanh rõ ràng và hình dáng kết cấu hấp dẫn của cơ bụng.

Đặc biệt là đường nhân ngư rõ ràng hai bên cơ bụng, hơi nóng trong phòng tắm lượn lờ, độ ấm trên mặt Chử Dạng ngày càng cao.

Cây thường xanh ở trước mắt, ngọn lửa cháy trong lòng.

Theo lý mà nói thì Từ Nam Diệp là nhân viên công chức suốt năm chỉ ngồi trong văn phòng không nên có dáng người đẹp như vậy. Nếu không phải là bụng bia thì cũng là gầy trơ xương như que củi. Nhưng dáng người anh lại cân xứng. Vừa nhìn liền biết do thường xuyên rèn luyện và chế độ ăn cực tốt.

Từ Nam Diệp lười biếng lên tiếng: "Không phải muốn dạy anh tắm rửa à?"

Chử Dạng thất thần ừ một tiếng, dùng tay cẩn thận vuốt ve cổ anh.

"Không dùng sữa tắm à?" Từ Nam Diệp cười câu lên khóe môi: "Chà xát khô*?"

(chà xát khô* = xoa bằng tay khô, không nước, không xà phòng)

Chử Dạng nhìn quanh bốn phía phát hiện mình quên mang sữa tắm vào.

Cô khó chịu khịt mũi, thành thành thật thật bước ra khỏi bồn tắm, mang theo một chai sữa tắm trở lại.

Còn cố ý cầm theo bông tắm.

May là trên tay cô không phải là loại khăn tắm chà xát, bằng không thế nào cũng phải đem chiếc áo sơ mi thủ công cao cấp của Từ Nam Diệp chà thành cái thảm lông.

Dùng tay trái ấn đầu bơm, tay phải cầm bông tắm. Sau khi xoa nhẹ hai lần một lớp bọt dày đặc xuất hiện. Chử Dạng chà lên xuống qua lại nhưng không dám dùng sức.

Người đàn ông cúi đầu, ghé vào tai cô, giọng nói khàn khàn: "Em là đang giặt quần áo hay là đang tắm rửa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!