Chương 14: (Vô Đề)

Thật ra, không cần Thư Mạt nói, Chử Dạng sẽ hiểu khi nhìn thấy tờ giấy trên bàn.

Học kỳ trước, Chử Dạng đã nộp đơn xin làm Trợ Ban* cho trường đại học và được trực tiếp thông qua mà không gặp bất cứ trở ngại gì. Trước khi thay đổi qua nhiệm kỳ mới, đây là công việc cuối cùng cô phải làm với tư cách là một cán bộ sinh viên.

(*Trợ Ban = đây là công việc hỗ trợ giáo viên chủ nhiệm thực hiện nhiều công việc khác nhau và làm tốt công tác thu nhận học sinh mới. Nó là cầu nối để học sinh giao tiếp với trường và giáo viên. Không chỉ phải giúp trường và giáo viên sắp xếp tốt công việc, nhưng cũng kịp thời trao đổi với sinh viên năm nhất và gíup họ tiến bộ hơn, giúp sinh viên mới làm quen với môi trường học xá, thích nghi với cuộc sống đại học càng sớm càng tốt.)

Mới đầu cô cũng cảm thấy không sao. Tuy nhiên, sau khi nghĩ đến việc Mạnh Nguyệt Minh vẫn là cấp trên của cô trong suốt nửa tháng huấn luyện quân sự cho sinh viên mới, cô liền cảm thấy tâm trạng rất tệ.

Trợ Ban được thành lập nhằm mục đích hỗ trợ giáo viên chủ nhiệm. Hay nói cách khác Trợ Ban còn được xem như "Phó chủ nhiệm của lớp".

Một lớp học sẽ có hai vị trí cho một nam và một nữ.

Có một tin nhắn trên di động thông báo họ đến phòng họp và thời điểm giữa trưa để mở cuộc họp.

[ Chủ tịch: @ toàn thể thành viên, vui lòng trả lời khi nhận được tin nhắn này. ]

Chử Dạng nhìn hình ảnh đại diện của người phát ra tin tức đến toàn thể thành viên cảm thấy như bị sét đánh.

Cô vội vàng quay đầu nhìn Thư Mạt để xác nhận: "Cố Thanh Thức đã trở lại?"

"Cậu làm gì hai ngày cuối tuần vậy? Trong diễn đàn đều đã thảo luận chuyện này mấy lần rồi. Tuần trước anh ta đã trở lại rồi. Tớ nghĩ hiện tại anh ta đang thu dọn đồ đạc trong ký túc xá."

Chử Dạng cảm thấy cảm giác lạnh lẽo dâng lên từ lòng bàn chân.

Người đăng thông báo trên diễn đàn của nhóm hoàn toàn không thông cảm cho cảm xúc của cô, trong vài giây lúc cô đang ngây người quên trả lời tin nhắn, lại tag cô ở trong diễn đàn nhóm.

[@ nhóm trưởng Nhóm Tổ Chức Chử Dạng, vui lòng trả lời ]

Cho dù là diễn đàn nhóm dành cho công việc, bầu không khí vẫn luôn không nghiêm túc, Chử Dạng thân là nhóm trưởng vẫn chưa có động tĩnh, những người khác đã bắt đầu trêu chọc.

[ nhóm trưởng không phải là nghe tin Chủ tịch trở về nên kích động đến nỗi quên cả trả lời tin nhắn đi.]

[ ha ha ha ha ha ha ha nhóm trưởng choáng váng. ]

[ có tình huống .]

Chử Dạng bình tĩnh trả lời "Nhận được."

Chủ tịch trước giờ luôn kiệm lời, chỉ gửi thông báo chung cho nhóm sau đó liền biến mất, lần này lại phá lệ trả lời lại.

[yêu cầu không chậm trễ xem tin nhắn trong diễn đàn nhóm. ]

Mọi người trong diễn đàn nhóm lập tức trở nên sôi nổi.

Chử Dạng cắn môi, ném điện thoại di động xuống, ghé vào trên bàn thất thần.

Thư Mạt nhận ra cô có gì đó không ổn nên kéo ghế ngồi bên cạnh cô, vỗ vỗ vai cô an ủi " Tỏ tình bị từ chối cũng không có gì phải mất mặt cả. Lại nói không phải vừa rồi cậu mới biết được tin tức hay sao? Nếu Cố Thanh Thức thật sự muốn nói ra thì hiện tại trường học đã đầy rẫy tin đồn nhảm nhí rồi. Cậu đừng lo lắng, cứ bình tĩnh đối mặt xử lý vấn đề."

"Tớ không có thổ lộ tình cảm cùng với anh ta." Chử Dạng nghiến răng nghiến lợi lần nữa nhấn mạnh "Tại sao mọi người như thế nào cũng không chịu tin tớ? Rốt cuộc muốn tớ phải giải thích bao nhiêu lần đây?"

Thư Mạt bĩu môi "Thời gian đó vào năm ngoái, tất cả mọi người đều thấy cậu cùng Cố Thanh Thức đi vào phòng riêng, hơn nửa tiếng đồng hồ cũng chưa chịu đi ra. Ai cũng đều đoán là hai người chắc chắn là đang quen nhau. Không bao lâu sau, Cố Thanh Thức đi Bắc Kinh. Ngày hôm đó, cả buổi tối cậu cũng không trở về phòng ký túc xá. Sau khi trở về phòng ngủ ký túc xá thì cậu lại buồn một khoảng thời gian. Hỏi cái gì cũng không chịu trả lời, cả người như mất hồn mất vía.

Đây còn không phải là di chứng của việc tỏ tình thất bại hay sao?"

Cuộc đối thoại như thế này không biết đã lặp lại bao nhiêu lần.

Chử Dạng há mồm, lại từ bỏ việc giải thích: "Quên đi."

"Sau đó con người của cậu liền thay đổi", Thư Mạt lải nhải, bẻ ngón tay bắt đầu kể "Không còn chơi game trong quán cà phê internet từ đêm tới sáng, cũng không còn đi quán bar, mỗi tuần đều ngoan ngoãn về nhà, không tham gia các hoạt động lễ hội. Cậu làm "Cô gái hoang đàng" biết quay đầu lại sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!