Nghe câu hỏi của tôi, Dư Hồng Lăng rõ ràng sững người. Có lẽ chị ấy đã đoán được tôi sẽ hỏi tình hình hiện tại, nhưng không ngờ, câu hỏi đầu tiên của tôi lại là hỏi thăm tung tích của Phương Ứng Trác.
Thực ra, ngay cả bản thân tôi cũng không ngờ tới.
Phương Ứng Trác chỉ là một người khách qua đường ở thị trấn Túc Thủy, đáng lẽ hắn nên ở nhà nghỉ Thất Nguyệt, chứ không phải tầng hai cửa hàng nhỏ hẹp cũ kỹ của nhà tôi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì chúng tôi vốn là hai người không liên quan gì đến nhau.
Nhưng điều bất ngờ nhất trong đời người chính là những điều bất ngờ.
Đến nước này, Phương Ứng Trác dường như không còn là một người thuê nhà bình thường nữa, tôi không thể quên được việc tôi và hắn cũng từng nương tựa vào nhau trong biển lửa.
Dư Hồng Lăng nhìn tôi chằm chằm một lúc, rồi mới lắc đầu nói: "Chị cũng không biết."
Tôi nhíu mày, dùng ánh mắt hỏi chị ấy: Rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Dư Hồng Lăng tiếp tục nói: "Sau khi cậu và Phương Ứng Trác được cứu, cậu đã được đưa đến bệnh viện Lạc Thành này, rồi hôn mê suốt hai ngày. Đứa trẻ Phương Ứng Trác kia thì bặt vô âm tín, hôm qua chị mới đến Lạc Thành, nên không biết nhiều lắm."
Dư Hồng Lăng thở dài, vẻ mặt nghiêm trọng, giọng nói có chút trách móc: "Tần Lý, nếu cậu không bị câm, thì chị còn muốn hỏi cậu cho ra lẽ đây, sao cậu lại biến mình thành ra thế này? Phải, chị biết cậu là người chính nghĩa, làm vậy chắc chắn có lý do của mình, nhưng trước khi làm những chuyện này, cậu có nghĩ đến hậu quả không? Cậu suýt nữa thì chết đấy cậu biết không?"
Thấy khóe mắt chị ấy đỏ hoe, tôi lại không thể lên tiếng an ủi, chỉ có thể nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay chị ấy.
Nhưng trong lòng tôi lại không đồng tình lắm với lời nói của Dư Hồng Lăng.
Người chính nghĩa sao...?
Tôi chưa bao giờ nghĩ như vậy, tôi còn lâu mới xứng đáng.
"Chị sống một mình ở Túc Thủy bao nhiêu năm nay, vẫn luôn coi cậu như em trai, Tần Lý, nếu cậu thực sự xảy ra chuyện gì, chị thật sự không dám nghĩ..." Giọng Dư Hồng Lăng càng thêm nghẹn ngào, chị ấy đưa tay lên lau nước mắt.
Tôi thấy viết bằng tay quá chậm, liền dùng khẩu hình nói với chị ấy: "Yên tâm, em không sao."
"Cậu nằm trên giường bệnh mà nói mình không sao, chẳng có chút sức thuyết phục nào," Dư Hồng Lăng đặt tay còn lại lên mu bàn tay tôi. "Haiz, dù sao thì, người an toàn là tốt rồi..."
Đợi Dư Hồng Lăng bình tĩnh lại, tôi lại viết hỏi chị ấy: "Chu Đôn Hành bây giờ thế nào rồi?"
"Hiện tại đã bị giam giữ rồi, chắc chắn sẽ bị kết án." Dư Hồng Lăng nói. "Bây giờ cả Túc Thủy đều đồn ầm lên, cậu và Phương Ứng Trác cũng coi như đã làm được một việc lớn."
Tôi lúc này mới thực sự thở phào nhẹ nhõm.
Như vậy xem ra, vận may của tôi đã rất tốt rồi, không chỉ thoát chết trong gang tấc, mà còn đạt được mục tiêu của nhiệm vụ này, quan trọng hơn là, Chu Đôn Hành đã bị trừng trị thích đáng, Nghiêm Tiểu Hòa có thể yên nghỉ, Mạnh Trạch không cần phải lo lắng nữa, sau này cũng sẽ không có nạn nhân mới xuất hiện.
Mọi chuyện đều có kết thúc tốt đẹp nhất.
Dư Hồng Lăng nói với tôi, bác sĩ nói dự kiến một tuần nữa tôi có thể xuất viện, còn chị ấy mấy ngày nay sẽ ở khách sạn gần bệnh viện, để tiện chăm sóc tôi.
Tôi bỗng bật cười: "Em đâu phải trẻ con, em tự chăm sóc bản thân được, không cần làm phiền chị."
"Mới mười tám tuổi, sao lại không phải trẻ con? Đừng khách sáo với chị Hồng của cậu." Dư Hồng Lăng nhìn đồng hồ, đứng dậy, chuẩn bị về phòng khách sạn nghỉ ngơi. "Muộn rồi, chị về trước đây, mai lại đến. Cậu cũng nghỉ ngơi cho tốt, nếu thấy không khỏe thì bấm chuông đầu giường, sẽ có y tá vào kiểm tra tình hình của cậu."
Dư Hồng Lăng đóng cửa phòng, tiếng bước chân dần biến mất ngoài cửa. Trong chốc lát, chỉ còn lại mình tôi trong căn phòng bệnh rộng lớn.
Tôi vẫn giữ nguyên tư thế dựa vào đầu giường, rất lâu không hoàn hồn. Tôi chợt nhớ ra, Phương Ứng Trác cũng từng nói những lời tương tự. Thậm chí là cách đây không lâu.
Phương Ứng Trác nắm tay tôi, nói với tôi, nhưng mà cậu mới mười tám tuổi, vốn dĩ cũng có thể là trẻ con mà.
Tên lừa đảo này.
Miệng toàn lời nói dối.
Không phải còn nói muốn đưa tôi đi sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!