"A ───!" Ngô Thiếu Hoa thét chói tai.
"Lang quân!" Nữ nhân nhào vào lòng Ngô Thiếu Hoa.
"A a a ───!" Ngô Thiếu Hoa kêu thảm thiết.
Nữ nhân cúi đầu, ôm chặt Ngô Thiếu Hoa, nước mắt lưng tròng nói: "Lang quân, ngươi không nhớ La muội muội ta sao?"
"Ngươi ngươi ngươi…."
"Ngươi cái gì? Ngươi nói ngươi không phải đã quên ta chứ?" Nữ nhân một phen đẩy Ngô Thiếu Hoa còn lùn hơn mình ba phân ra, một tay chống nạnh, một tay trỏ vào mũi Ngô Thiếu Hoa mắng:
"Cái tên vô lương tâm nhà ngươi, uổng phí mối tình thắm thiết của ta với ngươi, hôm nay ngươi phát đạt rồi là quên người vợ rơm rạ này chứ gì?"
"Ta sai, sai rồi! Nương… tử, chúng ta vào lều nói chuyện đi." Ngô Thiếu Hoa run rẩy, đau khổ nói.
"Lang quân ───!" Nữ nhân nhào tới lần thứ hai, vui rạo rực mà kéo cánh tay Ngô Thiếu Hoa đi về phía lều, vừa đi còn vừa nói:
"Lang quân, ngươi thật đáng ghét, vừa thấy mặt đã muốn cùng người ta… cái kia, đáng ghét!"
Những người theo chân vây quanh cùng ồ lên.
"Ngô đầu thật là lợi hại."
"Đúng vậy đúng vậy."
"Trách không được hắn không chịu nói hắn đã thành thân rồi."
"Hiểu mà hiểu mà. Đổi là ta, cưới loại vợ này đã sớm bóp chết rồi!"
"Xấu thế!"
"Ừ!"
"Chưa thấy qua nữ nhân nào xấu thế!"
"Nàng thực sự là nữ nhân?"
"Bộ ngực nàng lớn như vậy, chắc là… phải đi?"
"Dù sao thì tắt đèn rồi cũng như nhau thôi."
"Tắt đèn rồi cũng không giống được, ta cảm thấy nàng hình như cao hơn Ngô đầu nữa…"
"Họ vào lều rồi!"
"Đúng rồi, nữ nhân ấy nói là muốn viên phòng với Ngô đầu."
"Cùng nữ nhân ấy viên phòng?"
"Lát nữa Ngô đầu ra… còn có thể sống sao?"
"Mắt các ngươi mù sao? Đó mà là nữ nhân? Đó mà là nữ nhân lão tử chặt đầu xuống đưa cho nàng! Còn không biết ai đang chơi Ngô đầu nữa. Nè, Cẩu tử, các ngươi phụ trách kiểm tra giấy chứng minh thân phận của nữ nhân kia, các ngươi nói nữ nhân ấy thực sự tới từ quê Ngô đầu sao? Cười cái gì? Được! Ta biết rồi, các ngươi… Đây là ai đang chơi Ngô đầu đúng không?"
Bọn lính phụ trách kiểm tra thực hư thân phận người nhà ngươi đẩy ta, ta đẩy ngươi, cười vang cả lên.
Ngô Thiếu Hoa dụi mắt, lại dụi mắt.
"Đừng dụi nữa! Bần tăng không phải quỷ." Chân phải Truyền Sơn gác lên đùi trái, tay phải khoát lên trên lưng ghế dựa, khuỷu tay trái chống tay vịn, dựa nghiêng người trên ghế, đĩnh đạc nói: "Tiểu tử, vài năm không gặp, tiền đồ rồi nhỉ. Đã là Thiên hộ rồi cơ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!