Người chơi [Mây Trắng] vẫn luôn bật livestream, nói cách khác, cảnh này không chỉ cô nhìn thấy mà cả khán giả phía sau livestream cũng đã thấy.
Rất khó có ai lại ghét một người dịu dàng, cho dù là vào thời kỳ nổi loạn nhất, khi cảm thấy nhân vật phản diện mới là ngầu nhất, thì đa số mọi người cũng khó lòng chống lại được loại người dịu dàng thực sự đó.
Đặc biệt là, cậu còn có một khuôn mặt với giá trị nhan sắc cực cao.
Dù máu chảy xuống từ thái dương của kỵ sĩ, nhưng điều đó cũng không hề ảnh hưởng đến khuôn mặt cậu, ngược lại còn mang đến vẻ đẹp của sự chiến tổn.
Lorenzo có lẽ không phù hợp với gu thẩm mỹ ngay từ cái nhìn đầu tiên của [Mây Trắng], nhưng cảnh tượng bây giờ vẫn khiến trái tim người chơi bị đánh trúng.
[Mây Trắng] mím môi, rời khỏi vị trí hiện tại trước khi Bá tước Chestnut phát hiện.
Bình luận lúc này lướt qua như thác đổ, [Mây Trắng] hoàn toàn không có tâm trạng để liếc nhìn lấy một cái, cô trước tiên làm theo yêu cầu nhiệm vụ cất hành lý, sau đó vội vàng quay trở lại vườn hoa tìm Ledia.
Khi quay lại vườn hoa, [Mây Trắng] không nhịn được ngẩng đầu nhìn thoáng qua, vừa hay nhìn thấy căn phòng đang mở cửa sổ, vị trí đó bây giờ không có ai, cũng không biết đại tiểu thư ban nãy có để ý thấy có người đang nhìn chằm chằm vào "cô ấy" không.
Quản gia đã bị Ledia đuổi sang một bên, nên [Mây Trắng] nhân cơ hội này lén lút kể lại hết những chuyện vừa xảy ra.
Nhưng do dự một chút, [Mây Trắng] đã không nói ra thân phận nô lệ của Lorenzo.
Tay Ledia đang hờ hững đặt trên một đóa hồng trong vườn, cậu khẽ v**t v* những cánh hoa đỏ mọng đẫm sương: "Chỉ có thế thôi sao?"
"Người cha thân yêu của ta, ngoài việc nói muốn bán ta cho Bá tước Carver ra, không nói thêm bất cứ điều gì khác sao?" Ledia hỏi một câu như vậy.
[Mây Trắng] hồi tưởng lại: "Chắc là không còn… ? Tôi chỉ nghe thấy thế thôi."
"Vậy sao." Ledia khẽ cười một tiếng: "Vất vả cho cô rồi."
Nghe câu nói này của Ledia, nhiệm vụ theo dõi trong danh sách nhiệm vụ đã hoàn thành.
Khoảnh khắc nhiệm vụ hoàn thành, [Mây Trắng] nhận thấy độ hảo cảm của đại tiểu thư đối với mình đã tăng lên 5. Tương đối mà nói, mức tăng hảo cảm này thực sự rất cao rồi.
Nhưng [Mây Trắng] lại khác với trước đây, không lập tức cảm thấy vui mừng vì chuyện này, ngược lại có chút trầm mặc.
"Cảnh sắc vườn hoa ta xem chán rồi, nên về phòng thôi, ta cũng khá tò mò… họ đã chuẩn bị cho ta căn phòng như thế nào." Đại tiểu thư tóc đỏ nói như vậy, xách váy rời khỏi vườn hoa này. Ba người chơi tự nhiên đi theo sau cậu.
Và trên đường về phòng, họ lại bất ngờ gặp Lorenzo vừa từ thư phòng của Bá tước đi ra ở hành lang.
Vết thương trên thái dương của kỵ sĩ tóc trắng vẫn chưa được xử lý, nhưng ít nhất bây giờ đã không còn chảy máu nữa. Cậu không ngờ sẽ gặp Ledia ở đây, gần như theo bản năng muốn lùi lại rời đi.
Vì [Mây Trắng] đã nói trước với họ, nên hai người chơi còn lại không quá ngạc nhiên.
"Đứng lại." Ledia một câu hô dừng Lorenzo, Lorenzo cứng đờ dừng lại tại chỗ.
"Tại sao thấy ta là chạy?" Ledia hơi nghiêng đầu: "Ta đáng sợ đến vậy sao? Hay là về đến phủ Bá tước, cậu cảm thấy nhiệm vụ đã hoàn thành, nên không còn là kỵ sĩ của ta nữa?"
"Không phải, tôi tuyệt đối không có ý nghĩ đó!" Kỵ sĩ quỳ một gối xuống, trong mắt màu tím mang theo chút áy náy: "Chỉ là tôi lo lắng, bộ dạng bây giờ của tôi sẽ dọa ngài."
"……Ta còn chưa đến mức nhát gan như vậy." Ledia nói như vậy: "Cậu đi theo ta."
Lorenzo chớp mắt, có chút mờ mịt đi theo sau Ledia không xa. Cậu thậm chí còn lén dùng tay áo lau máu trên mặt trong quá trình này.
Vì máu trên mặt đã khô một phần, nên cậu còn cố ý làm ướt tay áo.
Cậu có thể chuyển dời nước trên quần áo của mình, nhưng theo hành động trước đó của cậu, cậu tạm thời vẫn chưa thể trực tiếp chuyển dời nước trên người đi.
Đi một mạch đến phòng của Ledia, Lorenzo đã lau sạch phần lớn máu trên mặt.
Hành động này khiến người ta cảm thấy có vài phần đáng yêu một cách khó hiểu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!