Lorenzo là người canh đêm, bình thường thì cậu không nên ngủ, do đó nếu [Đồ Long Bảo Đao] rời đi, lẽ ra cậu phải biết.
Tuy nhiên lần này, vị kỵ sĩ tóc trắng nói: "Là do tôi thất trách, tối qua hình như tôi đã ngủ quên mất…"
Lorenzo không biết, các người chơi lại offline rồi, nên càng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Trên mặt vị kỵ sĩ lộ vẻ tự trách, là người canh đêm, sao cậu lại có thể ngủ quên được chứ.
Đại tiểu thư mím môi, dùng giọng điệu đương nhiên nói: "Chuyện nhỏ nhặt này không cần phải nói với ta."
Cậu ta dừng một chút, rồi mới quay mặt đi nói: "Đảm bảo trạng thái tinh thần của mình, cũng nên là một trong những yêu cầu của kỵ sĩ chứ nhỉ? Chính cậu không chịu nghỉ ngơi cho tốt, lỡ như xảy ra chuyện, cậu lại vì quá mệt mỏi mà không cách nào bảo vệ được ta – chuyện này phải tính sao đây?"
"Tôi rất xin lỗi, vậy mà lại để ngài phải lo lắng." Kỵ sĩ tóc trắng thành khẩn nói: "Tiếp theo tôi tuyệt đối sẽ không tái phạm nữa."
"Câu này cậu đã nói rất nhiều lần rồi." Đại tiểu thư tóc đỏ hừ một tiếng, đôi mắt xanh lam hờ hững lướt qua ba người chơi.
Rõ ràng, bao gồm cả vị kỵ sĩ, bọn họ đều không biết chuyện xảy ra tối qua.
Đôi tay của Ledia đeo găng tay ren, vì sắp vào thành nên cậu ta mặc một bộ trang phục nữ lộng lẫy. Đôi tay cậu ta co lại sau lưng, trong khoảnh khắc cụp mắt đã thu lại vẻ trầm tư của mình.
Cậu ta đã chuẩn bị sẵn tình huống sáng sớm thức dậy, bị bọn họ phát hiện thi thể còn mình thì giả vờ vô tội rồi. Nhưng thi thể của [Đồ Long Bảo Đao] đã biến mất. Nói cách khác, cậu ta phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
Cậu ta không thể để lộ sự nguy hiểm của mình, tuy lập trường của vị kỵ sĩ không rõ ràng, nhưng vị kỵ sĩ quả thật là người duy nhất hiện tại chắc chắn sẽ ưu tiên bảo vệ cậu ta, hơn nữa thực lực cũng đủ mạnh.
Mà tất cả những biểu hiện trước đó đều cho thấy tính cách của vị kỵ sĩ là chính nghĩa và ngu ngốc.
Tuy nhiên, ngay lúc Ledia đang suy nghĩ phải làm thế nào, vị kỵ sĩ tóc trắng ôn tồn nói: "Phải rồi, tôi có một đề nghị, không biết chủ nhân có bằng lòng chấp nhận không."
Ledia nhìn sang: "Gì cơ?"
"Tiếp theo chúng ta sẽ không dừng lại ở thành Canning nữa, mà tiếp tục đi đến thành phố kế tiếp nhé." Kỵ sĩ tóc trắng như thể không nhận ra mình vừa nói gì, bình tĩnh và ôn hòa giải thích cho "vị đại tiểu thư ngây thơ không hiểu những chuyện này".
"Tối qua, tôi đã để lộ tin tức chúng ta sẽ đến thành Canning, do đó, tôi cho rằng chúng ta trực tiếp bỏ qua thành Canning sẽ an toàn hơn cho ngài." Vị kỵ sĩ tiếp tục: "Tuy nhiên, nếu tiểu thư rất hứng thú với thành Canning, tôi cũng có tự tin có thể bảo vệ ngài."
Kỵ sĩ tuy thân thiện với mọi người, nhưng không có nghĩa là cậu hoàn toàn không có chút phòng bị nào. Người chơi xuất hiện rồi biến mất một cách khó hiểu cũng khiến cậu cảnh giác.
Điểm chú ý của Ledia không nằm ở đây, cậu ta khoanh tay nói: "Sao không tiếp tục gọi là chủ nhân nữa?"
Trước đó đổi cách xưng hô là vì Ledia mặc đồ nam, để không bại lộ thân phận nên mới chọn gọi là "chủ nhân".
Hiện tại Ledia đang mặc đồ nữ – nhưng Lorenzo không giải thích, mà mỉm cười nói: "Nếu ngài muốn, thưa chủ nhân."
Game toàn diện khác với các game offline thông thường, mỗi nhân vật trong game đều có mối quan hệ xã hội của riêng mình, họ không phải là một thiết lập nhân vật đơn giản, chỉ cần nói vài câu thoại theo đúng hình tượng là đủ.
Họ rất phức tạp, có quá khứ và tương lai, tất cả những chuyện xảy ra hiện tại, đều sẽ vô tình hay cố ý khiến tương lai của họ bị lệch hướng.
Có những game có thể thiết lập nhân vật và người chơi có mối liên kết đặc biệt, người chơi đối với nhân vật đó là một sự tồn tại đặc biệt, đồng thời người chơi cũng sẽ vì nhiều lý do khác nhau mà nảy sinh tình cảm yêu đương với nhân vật, phát sinh những cảm xúc như tính chiếm hữu.
Nhưng game toàn diện lại không để một nhân vật xoay quanh một người chơi nào đó, ngược lại, người chơi cần phải đi theo nhân vật, tìm hiểu những trải nghiệm và mối quan hệ vốn có hoặc sẽ có trong tương lai của họ, mới có thể thấy được những câu chuyện đa dạng.
Do đó, khi thấy cách kỵ sĩ và đại tiểu thư đối xử với nhau, cho dù tự xưng là fan only, [Mây Trắng] và Medusa cũng không cảm thấy có vấn đề gì.
Chỉ là đứng một bên ghen tị ngưỡng mộ một lúc, rồi thảo luận: "Tôi thật sự rất tò mò về mức độ thiện cảm của hai người họ với nhau, không lẽ cũng là 0 nhỉ?"
Khi các người chơi lại một lần nữa lên đường, [Mây Trắng] chú ý thấy [Đồ Long Bảo Đao] trong danh sách đã online.
Cô ấy tiện tay gửi một tin nhắn qua: [Sao cậu bỏ đi vậy?]
Đồ Long Bảo Đao: [Đại tiểu thư giết tôi rồi! Tôi bị đưa trả về làng tân thủ rồi!]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!