Chương 18: Ma pháp ánh sáng

Trước sự quan tâm của [Ba Ba], tất cả mọi người ở hiện trường đều im lặng, bao gồm cả đám khán giả đang thức trắng đêm cày cùng các streamer nhưng vì thiếu ngủ nên đầu óc không còn minh mẫn như ban ngày.

[Trọng điểm của Ba Ba lúc nào cũng bất ngờ ghê!]

[Tui là gái ở Đồng Nhân, không quan tâm! Họ chắc chắn đã làm chuyện đó rồi!]

[Hehehehehe]

[Cậu đã làm gì với Ivan vậy hả?! (đầu chó)]

Andyver rõ ràng bị phản ứng của đám người chơi làm bất ngờ, nhưng anh phản ứng rất nhanh, vừa cười vừa định đặt tay lên vai Phong Tuyền:

"Ừm ừm~ Đúng như mọi người nghĩ đó."

[Ba Ba]: "……!!"

[Ba Ba] lập tức nổi đoá. Là fan ruột kiêm "mẹ ( ba ba?)" của Ivan, cô ấy tuyệt đối không thể chấp nhận—

Thế nhưng thiếu niên dẫn đường lại vô cùng tự nhiên né khỏi cử chỉ thân mật của Andyver, gương mặt còn hiện lên chút ngơ ngác, trông chẳng hiểu gì về cuộc đối thoại mờ ám giữa [Ba Ba] và Andyver.

Ivan còn quay sang cười trong sáng với đám người chơi: "Mặc dù không nhớ rõ tối qua về kiểu gì… nhưng đừng lo, trong phòng có hai cái giường."

[Ba Ba]: Ai thèm lo chuyện đó chứ?!

Andyver cũng không để tâm chuyện chụp hụt vai, bật cười nói: "Ha ha, không chọc mọi người nữa, chỉ là tối qua mượn chỗ ngủ tạm thôi."

"Ban đầu còn định không làm phiền mọi người nên rời đi sớm, ai ngờ lại gặp đúng lúc… Muốn đi ăn sáng cùng không?"

Ăn uống cũng giúp tăng thể lực, tuy nhiên nếu không phải nguyên liệu đặc biệt thì hiệu quả cũng không đáng kể. Hơn nữa đám người chơi thật sự đã thức trắng cả đêm, đầu óc uể oải, chẳng còn tâm trí nào ăn uống để hồi phục thể lực.

Nhóm dân nạp đã logout ngay tại chỗ sau khi vào quán trọ, còn lại mấy người khác cũng lần lượt out sau khi trò chuyện vài câu.

Giờ vẫn còn sớm, những người chơi khác vẫn chưa online. Andyver – cũng vừa thức trắng – ngáp một cái: "Tôi về giáo hội ngủ bù đây."

Phong Tuyền tính toán thời gian: "Chắc tầm trưa là họ sẽ qua giáo hội để thức tỉnh."

"Biết rồi." Andyver đáp, "Thật ra không phải chỉ có giáo hội mới có thể thức tỉnh ma pháp. Nếu chỉ có mỗi giáo hội, thì đâu hợp với độ tự do của thế giới này."

"Nhưng cậu lại cố tình tạo cho họ một khái niệm mặc định, rằng chỉ có giáo hội mới làm được việc đó…"

Vị Thánh Tử với mái tóc nhuộm đen khẽ cảm thán: "Cậu đang cố định họ trong các thị trấn có giáo hội còn gì."

Phong Tuyền: "Có giáo hội thì có kỵ sĩ, cũng sẽ có biện pháp kiểm soát."

"Ít nhất họ sẽ không xông thẳng vào những nơi nguy hiểm quá mức."

Thiếu niên tóc đen chưa trở về nguyên dạng có vẻ nghĩ đến điều gì đó, đưa tay day trán: "Nếu đánh thức những thứ không nên gọi dậy, tôi cũng đau đầu lắm."

"Cũng đúng." Andyver kéo mũ trùm lên: "Vậy tôi đi đây, bye~"

Sau khi Andyver rời đi, quán trọ trở lại yên tĩnh. Phong Tuyền cụp mắt suy nghĩ một lát, sau đó búng tay một cái rồi rời khỏi vị trí.

Đích đến của Andyver chỉ có một. Đôi mắt vàng kim của anh chính là tấm thẻ thông hành tốt nhất. Nhưng vào giờ này, giáo hội cũng rất yên ắng, Andyver cố tình tránh mặt những người khác, lặng lẽ trở về phòng của mình.

Vừa đẩy cửa ra, đã thấy thiếu nữ tóc nâu đứng trong góc, cúi đầu khẽ nói:

"Ngài đã về, Thánh Tử đại nhân."

Andyver: "Rõ ràng không cần đợi ta, Camilla."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!