Chương 12: Đến giáo hội

Thế hệ cư dân mạng lần này thực sự rất xuất sắc, rõ ràng Andyver chỉ xuất hiện chừng năm sáu giây trong đoạn PV, vậy mà các sản phẩm liên quan đã phủ kín khắp nơi.

Có lẽ là do thiết lập "Thánh Tử tóc vàng mắt vàng" đã đánh trúng gu của quá nhiều người.

Nhưng Andyver lại cảm thấy, khả năng lớn hơn là do Phong Tuyền đã cố ý tổng hợp tất cả những bình luận liên quan đến anh, nên quả cầu ký ức được đưa cho anh mới có phong cách như thế này.

"Camilla, ta cho rằng… đặc điểm của ta quá dễ nhận ra." Andyver nói vậy.

Thế giới này không thiếu người tóc vàng, nhưng tóc vàng mắt vàng lại là Thánh Tử lại là người duy nhất.

Dù phần lớn người dân chưa từng gặp Thánh Tử, nhưng chỉ cần thấy Andyver, ai cũng sẽ nhận ra thân phận của anh.

Cứ đi trên đường thế này, mức độ thu hút quá cao rồi.

Người hầu gái tóc nâu vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, nét trầm ổn không phù hợp với tuổi tác: "Vậy ý ngài là…?"

"Ít nhất, không thể gây náo động. Đúng không?" Đôi mắt màu vàng rực rỡ của Andyver hơi cong lên.

"Tôi hiểu rồi." Camilla hai tay tay đặt trước bụng, cụp mắt gật đầu: "Tôi sẽ chuẩn bị ngay, Thánh Tử đại nhân."

"Đáng tin thật đấy, Camilla." Vị Thánh Tử tóc vàng đáp lại như vậy.

Cùng lúc đó, tại trấn coca.

"Cứ đi thẳng là các bạn sẽ thấy tòa nhà của Giáo hội." NPC hướng dẫn tóc đen đưa tay vuốt phần mái bên má, trông có vẻ hơi ngượng ngùng: "Có lẽ tôi chỉ có thể đồng hành cùng các bạn đến đây thôi."

Những người chơi vốn đang phấn khích bỗng ngẩn ra, đột nhiên nhớ lại lời Ivan từng nói trong PV—Ivan là NPC hướng dẫn ở thôn tân thủ, việc rời đi khi sang bản đồ mới cũng là điều bình thường.

[Ba Ba] vốn còn đang xoắn xuýt về tạo hình xuất hiện của mình trong PV lập tức hoàn hồn: "Hả? Ivana cậu định về rồi sao?!"

"Không được đâu Ivan! Tôi bị sợ giao tiếp nghiêm trọng lắm! Không có cậu thì tôi biết phải làm sao?!" [Ba Ba] lập tức níu kéo.

[Không, hành vi của bạn thực sự được coi là "sợ giao tiếp" sao?]

[Là sợ xã hội kiểu khiến xã hội sợ đấy à?]

[Rời thôn tân thủ đúng là vui thật, nhưng quả nhiên cũng có chút luyến tiếc…]

[Tuyệt! Đến Giáo hội liệu có gặp được Thánh tử không?!]

[Mù mắt nhưng phát hiện điểm sáng nè?!]

[Xin lỗi nha, tôi thay lòng đổi dạ rồi! Thánh tử ơi tôi tới đây!!]

[Khẩu vị rộng thật đấy, một đám phụ tình! Không giống tôi, tôi chọn hết cả hai!]

"Ai cũng biết, những cảnh xuất hiện trong OP đều sẽ không có trong chính truyện, cho nên PV cũng vậy! Ivana cậu không được đi huhuhu!" [Ba Ba] thiếu chút nữa đã khóc lóc ôm lấy đùi thiếu niên tóc đen rồi.

Cậu thiếu niên tóc đen trông có vẻ lúng túng,[Nhéo một cái vào hông bạn] cũng cố gắng níu kéo trong vô vọng: "Phải đi gấp vậy sao?"

Trong game thông thường, chuyển bản đồ là đổi NPC, chuyện đó quá đỗi bình thường. Nhưng vấn đề là, game này có độ chân thực quá cao, đến bản đồ mới chẳng khác nào đến một thành phố xa lạ ngoài đời thật, mọi thứ quá xa lạ khiến người ta cảm thấy bối rối.

Trong hoàn cảnh như thế, nếu có một NPC quen thuộc bên cạnh, họ sẽ cảm thấy dễ thích nghi hơn đôi chút. Chỉ tiếc là bình thường NPC không ở lại…

"Vậy tôi sẽ nán lại thêm một thời gian nữa vậy." Phong Tuyền nở một nụ cười bất đắc dĩ: "Dù gì trong thôn hiện tại cũng không có chuyện gì gấp…"

Gương mặt cậu thiếu niên tóc đen hơi ửng đỏ, né tránh ánh mắt mọi người, không dám đối diện, giọng nói cũng nhỏ đi vài phần: "…Hơn nữa, tôi cũng… thật sự có chút không nỡ rời xa mọi người."

[……]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!