"Ivan! Cậu còn cần tôi giúp gì nữa không?"
Một người đàn ông tóc vàng, ngũ quan tuấn mỹ, khuôn mặt rạng rỡ nở nụ cười thân thiện, cực kỳ nhiệt tình hỏi.
"Thật sự làm phiền anh rồi, nhà lữ hành nhiệt tình."
Thiếu niên được gọi là Ivan có một mái tóc đen rối, đuôi tóc vừa chạm đến bờ vai, có một lọn tóc được buộc đơn giản phía sau đầu.
Trong đôi mắt xám tro trong trẻo của hắn ánh lên ý cười: "Mọi người trong làng đều rất cảm kích sự giúp đỡ của các vị trong khoảng thời gian này. Có thể nhận được sự giúp đỡ của các vị là vinh hạnh của chúng tôi."
"Để bày tỏ lòng biết ơn, tối nay làng sẽ tổ chức yến tiệc mời mọi người tham dự."
Nói đến đây, Ivan lộ ra vẻ mặt khổ não: "Chỉ tiếc rằng những người trai tráng trong làng đều đã lên trấn làm việc, bà A Nhã thì lại đang đau đầu không biết làm sao để vận chuyển nguyên liệu nấu ăn về..."
Người đàn ông tóc vàng lập tức hiểu được ẩn ý của Ivan, giơ tay làm động tác "OK".
"Để tôi lo!"
Ivan lộ vẻ ngạc nhiên: "Thế thì ngại quá! Mọi người tổ chức tiệc tối là để cảm ơn các vị cơ mà——"
"Haha! Chỉ là chuyện nhỏ thôi mà, đừng nghĩ nhiều! Tôi đi tìm bà A Nhã đây!"
Nói xong, người đàn ông tóc vàng phất tay rồi chạy đi mất. Ivan theo phản xạ đưa tay định giữ lại nhưng không kịp.
Nhớ đến biểu cảm thoáng qua trên gương mặt thiếu niên khi nãy, người đàn ông tóc vàng đã chạy xa không khỏi cảm thán: "NPC này làm thật sự giống người thật ghê."
Trong tầm nhìn của anh ta, một màn hình bán trong suốt màu xanh lam hiển thị chữ viết, kỹ năng, túi đồ, trang bị cùng vô số yếu tố quen thuộc của game được sắp xếp theo thói quen của anh ta.
Rõ ràng nhất chính là dòng chữ liên tục cuộn trên góc trái màn hình:
[Ivan đáng yêu quá prpr!]
[Nhìn y như người thật ấy huhu, tôi cũng muốn chơi!!]
[Bao giờ mới thoát khỏi thôn tân thủ đây, chỗ này nhìn mãi phát chán rồi?]
[Đại huynh, nhanh cày cấp đi!]
"Chứ tôi có phải đang không cày đâu." Tránh xa NPC một chút, người chơi vốn đang mang gương mặt chuẩn nhân vật chính rốt cuộc cũng lộ ra bản tính thật của mình. Trên đầu anh ta treo một ID mà chỉ những người chơi khác mới nhìn thấy—[Nhéo một cái vào hông bạn], anh ta vò đầu, nói: "Bây giờ vẫn còn ở thôn tân thủ, theo kinh nghiệm chơi game nhiều năm của tôi, phần thế giới quan đến đây chắc là ổn rồi. Bữa tiệc tối nay tám phần là điểm chuyển ngoặt quan trọng của cốt truyện!
Cá không?"
[Cá năm hào!]
[Cá! Nếu ông thắng tôi tặng ông hẳn một quả tên lửa!]
[Háo hức quá!! Cuối cùng cũng bắt đầu main quest rồi hả! Lừa cày ruộng còn không khổ bằng cái này!]
"Hầy, chẳng qua là vì độ tự do quá cao thôi. Nếu nhiệm vụ thôn tân thủ là bắt buộc thì đúng là không thân thiện với hội hướng nội lắm. NPC ở đây chân thật đến mức chẳng giống NPC gì cả, nhiệm vụ toàn mấy chuyện vặt vãnh trong làng, manh mối thì lúc nào cũng phải vô tình phát hiện hoặc moi móc từ lời nói."
[Nhéo một cái vào hông bạn]càu nhàu: "Nhưng mà nếu không để ý đến nhiệm vụ cày cấp mà chỉ đơn thuần làm nông, xây dựng, ngắm cảnh gì đó thì phong cảnh ở đây phải nói là không khác gì mấy khu du lịch có giới hạn vé, chụp ảnh hay quay video đều đẹp hết nấc. Quan trọng nhất là—ở đây không có muỗi!!"
"Thôn tân thủ đã thế này, chắc mấy bản đồ sau còn nhiều cảnh đẹp hơn nhỉ?"
Nói đến đây, anh ta nhún vai: "Nhưng tôi không quan tâm, tôi chỉ quan tâm đến cốt truyện chính thôi."
"Nhân tiện quảng cáo chút, ai thích chụp ảnh phong cảnh hay tự sướng với đủ kiểu filter thì ghé kênh livestream của A Thủy nhé."
"Phải nói, đến giờ tôi vẫn thấy trải nghiệm cũng khá ổn. Dù gì đây cũng là game thực tế ảo đầu tiên, tôi từng sợ vì đây là game trong nước, nhà phát hành Cam sẽ chơi trò bỏ mặc luôn, bọn họ làm vậy đâu có phải lần đầu. Không ít game chết thảm rồi, mà thị trường giờ lại có mỗi một tựa này."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!