Edit: Astute Nguyễn
Beta: Đậu Xanh
Vừa nhớ tới cảnh trong mộng tối qua, Hạ Lan Vi bắt đầu lo lắng.
Những cảnh trong mơ quá chân thật. Nàng nhịn không được lại nhớ tới nội dung cuốn《 tu tiên để báo thù 》.
Xuyên tới nhiều năm như vậy, những tình tiết trong sách nàng không dám quên và cũng không thể quên.
Người trong võ trường chen chúc nhau, tất cả đều là đệ tử Đạo Diễn tông. Hạ Lan Vi híp mắt nhìn xung quanh, trong lòng hơi đắn đo.
Nàng xoay người lại, thoáng nhìn thấy một thân áo lam của Lam Ly Hạo, hắn cầm bội kiếm, khoanh tay trước ngực, đứng giữa đám người, lạnh lùng nhìn vào lôi đài.
Dáng người hắn đĩnh đạc, khuôn mặt thanh lãnh cao ngạo, đứng giữa một đám đệ tử Đạo Diễn tông, trông vô cùng nổi bật, làm người khác không để ý cũng khó.
Hạ Lan Vi nhìn hắn, nàng lại ngây người nghĩ tới cốt truyện.
Lâm Tư Dao từ phía sau đi tới, thấy Hạ Lan Vi đang ngẩn người. Nàng đưa mắt theo hướng Lan Vi nhìn, thấy thân ảnh cao lãnh anh tuấn của Lam Ly Hạo.
Chà, tên này không phải tên nhị ca lạnh lùng của Vân ca nhi sao?
Nàng ta đưa mắt nhìn hai người họ.
Sư muội đối Vân Ca nhi tốt như vậy, chẳng lẽ không phải vì rượu của Túy Ông à?
Lâm Tư Dao càng nghĩ càng cảm thấy chuyện chính là như vậy, nàng cười xấu xa, rón ra rón rén tới chỗ Hạ Lan Vi.
"Sư muội!"
Lâm Tư Dao đột nhiên xuất hiện từ phía sau làm Hạ Lan Vi giật mình, sợ hãi kêu một tiếng rồi nhảy sang bên cạnh, ôm ngực tức giận, trừng mắt nhìn Lâm Tư Dao.
"Hắc hắc hắc! Tiểu sư muội!" Lâm Tư Dao tiến tới ôm nàng, híp mắt cười. Hạ Lan Vi muốn giãy giụa nhưng không được.
Lâm Tư Dao làm mặt quỷ, ở bên tai Hạ Vi Lan không e dè, chế nhạo nói: "Ta vừa mới thấy muội nhìn chằm chằm Lam Ly Hạo đấy, chẳng lẽ, muội..."
Cuối câu nàng còn kéo dài ra, cười xấu xa, ý nghĩa câu vừa rồi không cần nói cũng biết.
Hạ Vi Lan trợn mắt, tức giận nói: "Tỷ nghĩ cái gì vậy? Muội sao có thể có tâm tư với hắn được chứ!"
Nam chính là của nữ chính, đây là ván đã đóng thuyền, nếu nàng dám đoạt nam nhân của nữ chính chắc chắn sẽ sớm xuống sân diễn mà đi nhận cơm hộp.
Lâm Tư Dao cười cười, ánh mắt giảo hoạt, trêu đùa: "Ta còn chưa nói muội có tâm tư với hắn, muội chối sớm thế làm gì?"
"A."
Biểu tình trên mặt Hạ Vi Lan viết "Lạy ông tôi ở bụi này", lạnh nhạt đáp lại, sau đó liếc mắt hỏi Lâm Tư Dao: "Mấy ngày hôm nay tỷ đi đâu? Sao mỗi lần muội tìm đều không thấy?"
Hại nàng phải ở cùng người nhàm chán mấy ngày.
Lâm Tư Dao che mặt, phảng phất màu hường tình yêu, say mê nói: "Ta, rơi vào lưới tình rồi."
"Hi hi ~"
Hạ Vi Lan ghét bỏ nói: "Công tử nhà ai xui xẻo như vậy? Lại bị tỷ thích?"
"Hắc hắc hắc ~" Trên mặt Lâm Tư Dao tràn đầy ý xuân, "Chính là công tử lần trước gặp ở Túy Hoa ấy! Ta biết tên chàng ấy rồi!"
"Sư tỷ" Hạ Vi Lan ngữ khí thận trọng, nghiêm túc nhắc nhở: "Tỷ chắc là biết rõ, hắn là người hoàng thất."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!