Chương 7: (Vô Đề)

Cái gì mà với cái gì chứ.

"Vậy nên, anh có tư liệu chi tiết về cụ Cố không?"

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Tài liệu trên mạng có hạn, muốn mời ông ấy xuất hiện thì phải chuẩn bị chu đáo hơn.

Bùi Tư trợn tròn mắt: "Không những em không nhận phỏng vấn của anh, bây giờ còn muốn anh giúp em làm cầu nối với người đàn ông khác?"

"Người ta đã bảy mươi tuổi rồi mà."

"Thì cũng vẫn là đàn ông!"

Tôi làm nũng: "Chồng ơi~"

Hai từ này vừa thốt ra, Bùi Tư lập tức bình tĩnh lại.

Mặt không biểu cảm, mắt nhìn thẳng về phía trước, từng chữ từng câu: "Gọi thêm lần nữa."

"Chồng ơi~"

Tai Bùi Tư lại đỏ lên.

"Ông ấy bây giờ đã rút khỏi giới kinh doanh, anh chỉ có thể giúp em hỏi thăm một chút tin tức thôi."

Chỉ cần có câu này là đủ rồi.

Vài ngày sau, Bùi Tư đưa cho tôi một tập hồ sơ.

"Ông ấy là người rất kín tiếng, tạm thời chỉ tìm được bấy nhiêu đây."

Tôi như nhặt được báu vật, vừa định ôm tài liệu rời đi, thì Bùi Tư đã kéo tôi lại.

"Gọi anh một tiếng chồng đi, còn có tin tốt muốn nói cho em đây."

Tôi ngoan ngoãn làm theo: "Chồng ơi!"

Bùi Tư cười tủm tỉm: "Mặc dù tài liệu chưa đầy đủ, nhưng chồng em đã tìm người liên hệ giúp, có được một cơ hội tuyệt vời để ăn cơm cùng cụ Cố. Nhưng vì tình huống đặc biệt không tiện dẫn em theo, anh có thể giúp em chuyển một số tài liệu, nếu ông ấy cảm thấy hứng thú thì sẽ chủ động liên hệ với em."

Đây chẳng khác nào mở một cánh cửa lớn cho tôi.

Tim tôi đập loạn nhịp, không kìm được mà ôm Bùi Tư hôn một cái.

Ánh mắt Bùi Tư trở nên sâu thẳm: "Muốn cảm ơn anh, thế này vẫn chưa đủ đâu."

Cơ hội chỉ có một lần, thời gian được ấn định vào cuối tuần.

Nhưng cho đến tận một ngày trước khi tổ chức bữa tiệc, tôi vẫn chưa tìm được lý do nào đủ thuyết phục để khiến cụ Cố chấp nhận lời mời phỏng vấn của tôi.

Về kinh nghiệm, tôi mới chỉ làm việc được ba năm.

Về năng lực, tôi cũng chưa có đóng góp gì nổi bật trong ngành.

Năm xưa ngay cả Time Magazine ông ấy còn từ chối, vậy tại sao lại chấp nhận một tạp chí nhỏ như của chúng tôi chứ?

Thấy tôi nhăn nhó khổ sở, Bùi Tư bèn ôm lấy tôi:

"Cùng lắm thì chồng sẽ gánh cho em, cứ phỏng vấn anh là được rồi. Sao nào, một chàng trai trẻ trung phong độ như anh đây, còn không bằng một ông lão già cỗi à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!