Chương 5: (Vô Đề)

Bùi Tư thấy sắc mặt tôi trông vô cùng khó coi, bèn mím môi nói:

"Sau đó anh bị em mắng đến mức tỉnh hẳn luôn. Kể từ thời điểm đó, anh không nhịn được mà để ý đến từng hành động của em, mới phát hiện ra em và nguyên chủ có rất nhiều điểm khác biệt. Dần dần, anh cứ muốn nhìn em mãi, đến lúc nhận ra thì đầu óc yêu đương của anh đã chuyển sang em mất rồi."

Tôi: ?

Chuyện này còn có thể "chuyển đổi" sao?!

Thấy tôi vẫn không nói gì, anh ấy có vẻ hơi bực mình:

"Dù sao anh cũng đã nói hết ra rồi, anh tuyệt đối không ly hôn đâu! Ít nhất... ít nhất cũng phải cho anh một cơ hội để theo đuổi em chứ!"

"Nhưng mà..."

"Không có nhưng nhị gì hết, vậy đi, chuyện này kết thúc tại đây. Tai của anh tan làm rồi, bla bla bla, anh không nghe thấy gì hết, em có nói gì anh cũng không nghe thấy đâu."

?

Không phải sau khi được thức tỉnh, Bùi Tư đã biến thành một tên ngốc rồi đấy chứ!

Cuối cùng, tôi vẫn thỏa hiệp.

Dù gì Bùi Tư cũng đẹp trai, giàu có, ngay cả trong thế giới thực của tôi, xung quanh cũng chẳng có người đàn ông nào tốt như vậy.

Tôi đâu có ngốc, hoàn toàn không có lý do gì để từ chối một người đàn ông ưu tú theo đuổi mình cả.

Chỉ là, tôi vẫn giữ quyền có thể chấm dứt mối quan hệ này bất cứ lúc nào.

Thật lòng mà nói, có một người theo đuổi "đầu óc chỉ biết đến chuyện yêu đương" cũng không tệ... Thậm chí có thể nói là cực kỳ vui sướng.

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Không chỉ được đưa đón bằng xe sang, còn được chuẩn bị sẵn bữa sáng, bữa trưa, trà chiều, nước hoa, vòng cổ, hoa hồng, …

Chỉ có điều mà bản thân không dám nghĩ tới, chứ không có thứ gì là anh ấy không mua được.

Cuối cùng, tôi chịu không nổi, ra lệnh cho Bùi Tư dừng lại, mới tránh được việc tòa soạn biến thành một cửa hàng hoa.

Bề ngoài, mọi người ngưỡng mộ tình cảm vợ chồng của tôi, nhưng sau lưng lại nói:

"Trước đây có thấy chồng của Hứa Tử Lê phô trương thế này đâu, ba ngày hai bữa khoe này khoe kia. Đàn ông mà đột nhiên săn đón vợ như vậy, chắc chắn là có chuyện mờ ám. Tôi cá là anh ta đã làm gì có lỗi với Hứa Tử Lê rồi, chỉ có cô ấy là đang sung sướng, không hề hay biết thôi."

Thân phận của Bùi Tư khá đặc biệt, hơn nữa chúng tôi còn là một cuộc hôn nhân hợp đồng.

Đồng nghiệp chỉ biết tôi đã kết hôn, nhưng không biết chồng tôi chính là ông trùm của giới kinh doanh tại Thủ Đô.

Người duy nhất biết thân phận chồng tôi, chỉ có Quan Tình Nguyệt.

Nhưng chuyện nâng cao thanh thế cho tôi, Quan Tình Nguyệt tất nhiên là chẳng không đời nào nhắc tới.

Nghe đồng nghiệp bàn tán nhỏ to, Quan Tình Nguyệt lập tức xen vào:"Trước đây chồng của chị Tử Lê chưa từng tặng quà cho chị ấy sao ạ?"

"Không hề, ban đầu chúng tôi còn không biết cô ấy đã kết hôn, đến khi xem thông tin từ phòng nhân sự mới biết đấy."

"Nói vậy, tức là từ lúc em xuất hiện thì anh ấy mới thường xuyên khoe khoang tình cảm vợ chồng như vậy ạ?"

Đồng nghiệp sửng sốt: "Hình như đúng là có chuyện này thật."

Quan Tình Nguyệt nở nụ cười ngọt ngào: "Cảm ơn chị, em hiểu rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!