"Ha ha ha ha ha, mọi người đã xem cái bài đăng đó chưa? Từ sáng tôi đã cười phá lên, ngồi trên bồn cầu suýt chút nữa là không ra phân được."
"Từ nhà hàng và cửa hàng quần áo đi ra đều có thể coi là bằng chứng của tai tiếng, vậy tôi có thể đơn phương tuyên bố thư ký Sở đã sinh con thứ hai với ông chủ rồi không?"
"Thư ký Sở chưa chắc đã sinh con thứ hai, tôi kiên quyết ủng hộ thư ký Sở đã hạ bệ ông chủ đoạt lấy Phó thị và nhậm chức chủ tịch Sở!"
"… Oa, tôi cảm thấy cũng không phải là không thể."
Trong một nhóm chat nào đó, chủ đề thảo luận của mọi người dần dần đi lệch hướng, so với việc đơn thuần ghép CP, đôi khi khẩu vị của họ dường như thiên về một số hướng đa dạng hơn.
Tối hôm qua Vu Lộ Lộ thậm chí còn nhìn thấy một truyện đồng nhân, trong đó thư ký Sở mang trên mình mối thù huyết hải, nhẫn nhục chịu đựng nhiều năm, cuối cùng chiếm đoạt Phó thị, tiện thể trói luôn ông chủ trên giường.
Mặc dù… cũng rất đặc sắc.
Nâng tay vỗ nhẹ vào đầu để xua tan những thứ linh tinh trong đầu, Vu Lộ Lộ tranh thủ lúc rảnh rỗi vào nhóm chat của các công ty khác.
Những nhóm này đều là do đồng nghiệp lập ra vì nhiều lý do khác nhau, ví dụ như hoạt động tập thể, đào tạo, hoặc là nhóm thành viên của quán trà sữa cách đó 100 mét, vào xem thì toàn là đồng nghiệp của mình, người của các phòng ban khác nhau đều có, có thể nói là tốt xấu lẫn lộn.
Bây giờ là giờ làm việc, trong nhóm có lác đác vài người nói chuyện, Vu Lộ Lộ lướt hơn mười nhóm, hầu như không thấy ai thảo luận về tai tiếng của ông chủ.
Nhưng càng như vậy, cô ấy càng cảm thấy có gì đó đang bắt đầu khởi động dưới vẻ ngoài bình yên giả tạo, chi bằng cứ để cô ấy xem có ai đang ở trong giở trò.
Lặng lẽ sửa lại biệt danh của chính mình, Vu Lộ Lộ bắt đầu màn trình diễn của mình: "Không ngờ đời này tôi có thể nhìn thấy tin đồn tình ái của ông chủ."
Chưa được vài giây, lập tức có người trả lời: "Đám ông chủ có mấy ai trong sạch?"
Ồ, tay nhanh vậy, đã đợi từ lâu rồi hả!
Vu Lộ Lộ hưng phấn rồi, từ sau khi tốt nghiệp đại học, từ người biến thành súc vật, cô ấy đã tu thân dưỡng tính, nhưng đã rất lâu rồi chưa có ai đại chiến trên mạng.
"Ông chủ kia mà cũng gọi là tin đồn á? Cái nhà hàng đó là nhà hàng đồ ăn Hoài Dương mà ông chủ hay gọi đồ ăn về, ngày nào ông chủ cũng gọi đồ ăn về ăn cùng thư ký Sở nữa, nếu mà nói thế thì chẳng phải ông chủ với thư ký Sở yêu nhau từ lâu rồi á?"
Vu Lộ Lộ còn chưa đánh chữ xong đã có người xông lên trước cô.
Cô xóa những lời mình định nói rồi đánh lại, trong nhóm lại có người nói chuyện.
"Ông chủ luôn gọi món ăn Lỗ*, món ăn Hoài Dương và món ăn Quảng Đông, bởi vì dạ dày của thư ký Sở không tốt. Theo như tin tức tối qua, ông chủ của chúng ta đã kết hôn với thư ký Sở tám trăm lần rồi."
*Món ăn Lỗ (, Lǔ cài) là một trong tám trường phái ẩm thực lớn của Trung Quốc. Nó bắt nguồn từ tỉnh Sơn Đông ở miền đông Trung Quốc. Ẩm thực Lỗ nổi tiếng với hương vị đậm đà, sử dụng nhiều nguyên liệu tươi ngon và kỹ thuật nấu nướng phức tạp.
"Chẳng biết là người hay là ma quỷ gì mà lại giở trò bịp bợm như vậy, đường đường là một ông chủ có gia sản hàng nghìn tỷ mà hẹn hò với bạn gái lại còn phải làm giả học vị cho cô ấy để đến làm công cho anh ấy? Chuyện này chẳng phải buồn cười giống như mấy cái truyện ngôn tình não tàn kiểu hoàng đế càng yêu thì càng không dám sủng ái sao? Người ta có tiền có địa vị không phải là để chiều chuộng người mình yêu sao?"
"Chuyện cười năm nay, cách thức yêu người của ông chủ nghìn tỷ là để cô ấy giả tạo học lực đến làm công cho mình."
"Mấy người tung tin đồn nếu có mắt nhìn thấy ông chủ đối xử với thư ký Sở thế nào cũng biết mình buồn cười đến mức nào. Sinh nhật Thư ký Sở ông chủ đã cho cả công ty nghỉ nửa ngày."
"Sinh nhật thư ký Sở ông chủ còn đích thân dẫn đầu thêm trứng màu vào game, chúng ta đều tan làm rồi ông chủ vẫn thức trắng đêm."
"Ông chủ đi Maldives tham gia sự kiện nhìn thấy một vùng biển rất đẹp, để cho thư ký Sở nhìn thấy đã mua cả khách sạn lẫn biển rồi sang tên cho thư ký Sở."
"Má ơi, thật hay giả?"
"Thật đó, lúc đó tôi vốn đang bàn giao công việc với thư ký Sở, điện thoại nghe rõ ràng."
"Ông chủ của chúng ta dạo này lên cơn, mỗi ngày đi làm đều phải trải thảm đỏ, thật ra mỗi lần đều là phải đợi thư ký Sở xuống lầu anh ấy mới xuống xe, nếu không có thể đợi trong xe nửa tiếng."
"Những điều các người nói đều là sau khi ông chủ đến Phó thị, các người chưa thấy hai người họ ở Lạc Hải đâu, lúc đó thư ký Sở còn chưa mua nhà, ở ngay cạnh công ty, hễ mà tăng ca quá tám giờ ông chủ đều đưa thư ký Sở về nhà trước rồi quay lại làm tiếp."
"Má ơi, tôi còn tưởng chỉ có mình tôi cảm thấy ông chủ đang theo đuổi thư ký Sở chứ, nếu tính từ lúc họ còn chưa đến Phó thị thì đã bao nhiêu năm rồi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!