Chương 13: (Vô Đề)

"Thư ký Sở, đây là báo cáo giá thông quan nguyên vật liệu đã được thống kê trước đó, còn đây là bảng giá thép kỳ hạn sẽ được vận chuyển vào tháng tới."

"Được rồi, cảm ơn."

"Thư ký Sở không cần khách sáo."

"Thư ký Sở, hợp đồng ủy thác với công ty kiểm toán Thượng Hải có hai vấn đề này, bên cố vấn Lý đưa ra đề xuất là…"

"Tôi biết rồi, cứ làm theo đề xuất của cố vấn Lý là được, trọng điểm là phải ấn định thời gian yêu cầu."

"Vâng, tôi hiểu rồi thư ký Sở."

"Thư ký Sở, bảng vật tư tiêu hao văn phòng tháng trước cần cô ký tên."

"Được, anh cứ để đây, chiều tôi đưa cho anh."

"Thư ký Sở, có điện thoại nội bộ từ bộ phận nhân sự của tập đoàn, muốn báo cáo một số chi tiết của kế hoạch tuyển dụng sinh viên mới ra trường."

"Được, phiền anh chuyển máy."

Người phụ nữ ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ cầm lấy điện thoại, nhẹ giọng nói: "Xin chào, tôi là Sở Thượng Thanh, văn phòng chủ tịch…"

Lại là một ngày bình thường mà bận rộn ở tầng cao nhất của tòa nhà Phó thị.

Nhưng dường như lại không bình thường lắm.

Ôm một chồng tài liệu in ra, Vu Lộ Lộ nhìn Tô Nhuế một cái.

Tô Nhuế mỉm cười, sợ người khác nhìn thấy, lại cúi đầu xuống.

Lộ Nhất Dao nhướn mày rồi chỉnh lại kính mắt, như thể không muốn nhìn nữa mà quay mặt đi.

Ánh mắt của mọi người đều tránh né cửa văn phòng chủ tịch.

Ở đó có một người đàn ông, hôm nay đã lần thứ mười mấy bước ra khỏi văn phòng của mình.

Vu Lộ Lộ cúi đầu sắp xếp tài liệu, dùng ánh mắt liếc nhìn thư ký Sở, nhưng chỉ thấy một bóng dáng bận rộn, động tác trên tay cô ấy cũng lập tức nhanh hơn.

"Sếp, có một số tài liệu cần anh ký, bộ phận pháp chế đã xem xét thông qua rồi ạ."

Hai tay người đàn ông đút túi quần, mặt không cảm xúc "Ừ" một tiếng.

Nếu không phải trước khi anh quay về văn phòng lại thò đầu ra nhìn thư ký Sở, thì cũng giống như mọi khi rồi.

Trở về chỗ ngồi của mình, Vu Lộ Lộ dùng tốc độ tay nhanh nhất gửi tin nhắn vào nhóm chat riêng tư ẩn danh: "Sếp ngu ngốc đã chọc giận thư ký Sở rồi đúng không? Thư ký Sở giận rồi!?"

"Thư ký Sở mà cũng giận sao? Trong lòng tôi cô ấy đã sớm bay lên trời làm Bồ Tát rồi!"

"Sở Bồ Tát không giận đâu nhỉ? Cảm giác lại là tên ngốc kia đơn phương làm quá lên."

"+1"

"+1"

So với việc "Sếp ngu ngốc lại làm chuyện ngu ngốc gì rồi", trọng tâm chú ý của mọi người trong nhóm đều là "Thư ký Sở không thể nào giận được".

Thư ký Sở thật sự không giận sao?

Vu Lộ Lộ nhìn về phía bàn làm việc của thư ký Sở.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!