Chương 4: Lịch sử đánh thầy giáo huy hoàng

edit: Nỳ

Beta: Leo Leo

Lý lão sư thở dài một hơi. Hắn chỉ mới nghĩ rằng cho dù thế nào đại ma đầu cũng sẽ không động học sinh nữ, lại không nghĩ rằng học sinh nữ sẽ đi động cậu. May mắn là học sinh mới chuyển đến trường trấn an được cậu. Lần trước đại ma đầu bị đánh thức nổi cáu đập tất cả bảng đen, hắn cũng không muốn đổi lại bảng đen một lần nữa.

"Được rồi, lên lớp. Lớp phó, điểm danh."

"

Chính là nam sinh trước mặt Nguyên Uyên lên tiếng nói rồi mang bảng điểm danh ra. Nam sinh đối chiếu số, từng cái tên điểm danh, trong lớp vang lên từng tiếng hô cộng với âm thanh "Có"

". Chỉ không có kêu đến ba cái tên.

Một người nghĩ bệnh, một người trốn học, còn có một người, lớp phó kêu lên "

"Cố Thừa"

", không những âm thanh thấp hơn so với kêu tên người khác mấy độ, căn bản còn không chờ cho người ta có thời gian hô "Đến", liền trực tiếp đọc tên tiếp theo.

Cuối cùng còn tự giác thêm tên Nguyên Yên vào bảng điểm danh ở sau cùng.

Cố Thừa a... Cùi chỏ Nguyên Yên chống trên mặt bàn, quay đầu liếc qua người phía sau. Chỉ thấy đỉnh đầu đen nhánh, nhìn không ra dáng dấp như thế nào.

Thời điểm mới vừa rồi bị nhìn chằm chằm, cả người đều bị thu hút, thế nhưng chỉ nhìn chăm chú ánh mắt của hắn, cũng chưa thấy rõ mặt của hắn. Đẹp hay là xấu? Hoàn toàn không có ấn tượng.

Nhưng mà không có quan hệ, dù sao là một Tiểu ca ca tay đẹp.

Nguyên Yên lại quay đầu nhìn thoáng qua cái tay kia, thị giác được thõa mãn khiến cho những ngày tâm tình buồn rầu, nóng nảy của cô đã tốt hơn rất nhiều. Hài lòng quay lại, mở sách giáo khoa ra.

Tan học, lập tức có mấy người nam sinh lại gần, cùng với Vương Triết ngồi gần bàn cô cùng nhau hỏi lung tung này kia. Từ đâu tới, trước kia đi học ở nơi nào, nhà ở đâu, vân vân...

Học sinh nữ mới đến mềm mại xinh đẹp, được nam sinh chào đón, trong trường học là chuyện bình thường. Giống như, nữ sinh được nam sinh chào đón, thường thì không nhận được sự chào đón của nữ sinh. Cho dù các học sinh nữ ngay từ đầu cũng muốn nhiệt tình một chút, Nguyên Yên bị mấy người nam sinh này bao vây, nhóm học sinh nữ liền mất đi sự nhiệt tình đối với cô, tự mình tụ tập trò chuyện giết thời gian.

Ánh mắt Nguyên Yên quét qua, đuổi mấy người nam sinh, liền đi đến hướng các nữ sinh. Mấy nữ sinh đang thảo luận một bộ phim nóng đang chiếu vừa qua, gần đây Nguyên Yên nào có tâm tình xem phim, nhưng thời điểm cô lướt Weibo có nhìn thấy một chút bình luận kịch. Cô liền đến gần mấy nữ sinh, đúng lúc xen vào một câu: "Các bạn cũng đang xem "ngàn năm tình cảm lưu luyến" à, cái đoạn nữ chính mất đi ký ức kia thật sự là ngược chết người"

Một câu nói, gõ vào chính tình hữu nghị các nữ sinh. Cô nói ít nghe nhiều, thời điểm chuông vào học vang lên một lần nữa, đã cùng các nữ sinh tạo được mối liên hệ tốt.

Nguyên Yên là con gái một, tương lai phải tiếp nhận làm ăn hai bên Nguyên Gia cùng Phương Gia. Bồi dưỡng cô thích ứng hoàn cảnh nhanh chóng, năng lực xử lý quan hệ giữa mọi người nhạy bén, là chuyện bố mẹ cô cùng đồng ý cách giáo dục này. Hai người kia không hòa thuận nhiều năm, duy chỉ có việc giáo dục Nguyên yên luôn luôn đặc biệt nhất trí.

Lúc chuông vào học đứng lên trở lại chỗ ngồi của mình, Nguyên Yên nhìn thấy nam sinh tên gọi Cố Thừa còn đang ngủ say. Nguyên một tiết học chủ nhiệm lớp đều đối với hắn làm như không thấy, do đó Nguyên yên đoán, người này là siêu cấp học bá, hoặc là... là ác bá. Thầy giáo chủ nhiệm còn không quản thì giáo viên bộ môn càng không quản.

Kết hợp khúc nhạc dạo đầu ngắn phát sinh trước đó cùng không khí kỳ lạ trong lớp, Nguyên Yên cảm thấy, khả năng sau lớn hơn.

Nhưng mà lớp 1 không phải là lớp chọn sao, vì sao loại người này còn có thể lẫn vào?

Cố Thừa ngủ thật giỏi, mãi cho đến buổi trưa chuông tan học vang lên, mọi người đều đứng lên chuẩn bị ăn cơm. Hắn cũng không nhúc nhích vẫn ngủ say.

Nguyên Yên thu dọn vật dụng trên bàn, chợt nghe thấy có nam sinh hỏi Vương Triết ngồi cùng bàn cô: "Có nên gọi anh Thừa thức dậy ăn cơm không?"

"

Vương Triết trợn trừng mắt một cái: "Mày gọi à?"

Nam sinh nhức cả trứng: "Tao không dám."

Vương triết do dự một hồi, nói: "Đừng gọi, anh Thừa hôm qua dẫn bảy người đi đánh bọn tôn tử bên kia, chỉnh đốn tới nữa đêm mới về nhà, để cho anh ấy ngủ đi, tao đi mang cơm về cho anh ấy."

Nguyên Yên nghe vào trong tai, khóe miệng nhịn không được co rút vài lần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!