Chương 20: Cô ấy mới sáng ra đã xoa đầu Cố Thừa

Editor: Chanh

"Các cậu có cảm thấy Nguyên Yên ngầu không?" Uông Phỉ nói.

Miêu Miêu tranh thủ thời gian gật đầu: "Đúng đúng đúng! Tớ cũng thấy vậy! Lúc sáng cậu ấy xoa đầu Cố Thừa làm tim tớ cmn như muốn ngừng đập!"

"Trước đây tớ tự thấy mình rất ngầu." Trương Hạc Nghiên cũng thán phục, "giờ mới thấy Nguyên Yên mới đúng là ngầu thực sự."

Cô ấy dám xoa đầu Cố Thừa, vi diệu nhất chính là Cố Thừa thế mà không có phản ứng gì!! Lẽ nào đây đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn sao? Lẽ nào Nguyên Yên chính là khắc tinh của Cố Thừa saooo?

"Nhưng mà nói qua thì cũng phải nói lại, giờ lớp ta có hai vị lớp phó lớp trưởng đều ngầu như vậy," Miêu Miêu có chút lo lắng nói: "Thế thì chắc phải có người công người thụ chứ nhỉ?"

Uông Phỉ vỗ bàn một cái, gào to nói: "CMN chúng ta đúng là tâm linh tương thông, tớ cũng đang định nói chuyện này đây! Cậu nhìn Cố Thừa với Vương Triết xem, rất rõ ràng, Cố Thừa công, Vương Triết thụ..."

Cô nói câu này giọng rất lớn nên Vương Triết nghe thấy được.

"CMN." Vương Triết đột nhiên biến sắc, "Cậu mới thụ, cả nhà cậu mới thụ! Ông đây sao có thể là thụ được!"

Ánh mắt Trương Hạc Nghiên lóe ra tia ranh mãnh: "À hóa ra giữa cậu và Cố Thừa, cậu mới là công sao?"

Lời này chắc

-chắn

-là

-có

-bẫy!! Nếu như Vương Triết nói mình là công, không phải gián tiếp cho Cố Thừa là thụ sao?

Chân Cố Thừa đang gác trên bàn, mắt nhìn chằm chằm ót Vương Triết, giống như mãnh thú đang nhìn chằm chằm con thú nhỏ bé đáng thương. Những con vật nhỏ yếu ớt như thế năng lực sinh tồn rất mạnh, Vương Triết không cần quay đầu cũng cảm nhận được sau lưng có sát khí, kiên quyết không nhảy hố: "Tớ là trợ công! Wingman! Có biết vì sao lại gọi là Wingman không?

Thừa ca đánh nhau tớ ở bên cổ vũ, Thừa ca hút thuốc tớ ở cạnh canh chừng, Thừa ca tán gái tớ ---"

"Xùy ----" Các nữ sinh khịt mũi xem thường.

"Ai hút thuốc?" giọng Nguyên Yên đột nhiên vang lên.

Cố Thừa ngước mắt nhìn lên. Lúc Nguyên Yên hỏi "Ai hút thuốc", mắt cô nheo lại, nhìn thẳng về phía Cố Thừa.

Cố Thừa cũng nhìn về phía cô một giây, rồi bỗng đem chiếc bút đang xoay trên tay đưa vào miệng, khẽ cắn, bắt chước động tác hút thuốc nhả khói rồi nhấc mi, khiêu khích nhìn cô.

Không hiểu sao mà mọi người đều cảm thấy giữa hai người này luôn có một dòng điện vô hình, thỉnh thoảng lại "xoẹt xoẹt" vài tiếng như muốn thiêu cháy đối phương. Tất cả rất tự giác tránh xa, đi về phía vùng an toàn của mình.

Ngây thơ.

Nguyên Yên cười cười, đi đến cạnh Trương Hạc Nghiên hỏi: "Kí túc xá trường mình ở đâu thế? Điều kiện tốt không?"

"Ngay chỗ cổng sau của trường ấy, sau phòng ăn. Điều kiện thì cũng được, có cả phòng đôi và phòng đơn. Cậu hỏi làm gì đấy? Muốn xin ở hả?"

"Xin được hả?" Nguyên Yên quả thực có nghĩ đến việc này, cô không muốn về nhà sống cùng hai mẹ con họ Liễu kia đâu.

"Aizz, cậu nói sớm một chút có phải tốt hơn không." Trương Hạc Nghiên ảo não: "Lúc đầu tớ chọn phòng đơn, cậu mà xin sớm hơn tí là ta đã có thể ở chung phòng rồi hi hi."

Đối với Nguyên Yên mà nói, ở phòng đơn thật ra vẫn tốt hơn, dù sao thì kí túc xá của trường cũng không quá rộng.

"Lúc nào thì đi xem qua kí túc xá của mấy cậu được vậy?"

"Được được, trưa tớ dẫn cậu đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!