Edit: Quýt
Beta: Amin, Maria
–
9
Nhập vào dãy số quen thuộc, tôi có hơi chần chừ, nhấn nút tìm kiếm.
Hiện lên hàng chữ to màu xám chói mắt
"Người dùng không tồn tại".
Shit!
Tôi kiềm chế sự khó chịu trong lòng, gọi điện thoại tới.
Alo?
Giọng nói ở phía bên kia điện thoại vẫn dịu dàng như trước, như hồ nước mùa xuân trong nháy mắt xoa dịu cảm xúc đang phập phồng của tôi.
Tôi là Cố Duy.
"À, vậy ngày mai cậu có tới ăn cơm không?"
Cô ấy không hề ngạc nhiên, lần đầu nói chuyện điện thoại cũng không hề có cảm giác khoảng cách, hỏi chuyện rất tự nhiên.
Rõ ràng… là hai người mới gặp nhau có một lần.
Ừm.
"Mười hai giờ trưa, tại Cẩm Viên gần cổng trường."
Được.
Vậy ngày mai gặp.
Ừm.
Hai bên đột nhiên rơi vào im lặng.
Hơn nửa giây sau, giọng của cô ấy lại vang lên:
"Vậy không có việc gì nữa, tôi cúp…"
"Cậu… wechat của cậu là gì?"
Tôi hỏi trước khi cô ấy cúp máy, lại nói thêm một câu nữa.
"Liên lạc qua điện thoại không tiện lắm."
Cô ấy cười rộ lên, cách một cái điện thoại nhưng vẫn có cảm giác giống như có thứ gì đó mềm mại trêu chọc ở trong lòng, ngứa ngáy.
"Wechat của cậu có phải là số điện thoại không? Để tôi add cậu."
Một phút sau, tôi nhận được thông báo xác nhận trên màn hình.
Ảnh đại diện là một con mèo trắng nheo mắt, trông cực kỳ giống chủ nhân của nó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!